Cuối cùng, ngày hôm đó... Lâm Âm định đưa Ninh Tiếu đến khách sạn ở, nhưng lại được Vũ Dương ngăn lại, anh nói rằng sẽ đưa hai mẹ con của họ đến nhà của anh ta ở Ân Thành. Lâm Âm có chút không tin, vì lần trước ở Ân Thành rõ ràng anh ta còn phải ở nhờ Uyển Cơ Bảo, làm gì có thời gian xây nhà mới nhanh như vậy? Khi hỏi ra thì mới vỡ lẽ... Đây là ngôi nhà của Mục An, lúc trước để có cảm hứng thiết kế, nên anh ta đã đến đây ở một thời gian. Sau đó, Mục An chuyên tâm về võ đường cũng như công việc ở công ti hơn, nên ngôi nhà này cứ để như vậy suốt mấy tháng nay
Nghe Vũ Dương nói như vậy, Lâm Âm cũng gật đầu. Cô và mẹ mình chỉ ở đây thêm vài hôm, đợi sau khi tin đồn kia được giải quyết rõ ràng, cô sẽ đưa mẹ về Phong Thành. Còn Trang gia, từ nay về sau... Lâm Âm không bao giờ muốn đặt chân đến nữa!
\- Tiểu Âm, mẹ xin lỗi... Bắt con phải nhịn nhục lâu như vậy.
\- Con không sao. Mẹ mới là người chịu khổ....
Ninh Tiếu xoa xoa đầu Lâm Âm, bà biết.... Tính cách của con gái mình rất giống với Nhược Uyển, Lâm Âm còn từng xem Nhược Uyển là tấm gương cho mình. Vì Nhược Uyển là người dám nghĩ dám làm, chưa từng nghĩ đến hậu quả... Nhưng Lâm Âm và Nhược Uyển khác nhau ở chỗ gia thế, Nhược Uyển tung hoành ngang dọc, vì ở sau lưng cô vẫn còn Tuyệt gia chóng lưng. Nhưng đối với Lâm Âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-lam-loan-vi-toi-cho-phep/3275622/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.