Di động không ngừng vang lên, Hạ Ấu Thanh tìm điện thoại trong túi ra, người gọi tới là Tiểu Hồng, cô ấy vừa mới tan làm, hẹn cô cùng đi ăn.
Hạ Ấu Thanh suy nghĩ một lúc, trả lời được.
Tiểu Hồng hỏi: "Bây giờ cậu ở đâu?"
Cô nhìn Diệp Chính Thanh bên cạnh, thẳng thắn thành thật trả lời: "Chỗ của anh mình."
Tiểu Hồng à" một tiếng, cô còn muốn hỏi thêm vài thông tin, nhưng qua điện thoại không tiện nói chuyện.
Ngắt điện thoại, Hạ Ấu Thanh xoay người bò xuống giường, Diệp Chính Thanh cũng đứng lên theo: "Anh đưa em đi."
“Không cần đâu.” Cô mang dép lê vào: “Bây giờ kẹt xe lắm, còn không bằng ngồi xe điện ngầm, anh thì sao, cơm chiều định giải quyết thế nào?”
Xoay người thấy Diệp Chính Thanh đang đứng chỉnh lại cổ áo, cô hỏi: “Buổi tối anh còn có việc sao?”
“Phải mở họp.”
Hạ Ấu Thanh giúp anh sửa sang lại quần áo: “Nhớ ăn cơm đó, em đi trước.”
“Ấu Thanh.” Anh bỗng nhiên mở miệng, gọi cô đang sắp bước ra cửa lại
“Dạ?” Hạ Ấu Thanh quay đầu, khóe môi cong lên hơi mỉm cười.
“Nhớ giữ liên lạc.” Anh giơ giơ di động lên.
“Dạ!” Cô gật đầu thật mạnh: “Em đi đây!”
“Ừm.” Diệp Chính Thanh hất hất cằm, ánh mắt đuổi theo cô: “Đi đi.”
Nơi ở của Diệp Chính Thanh là khu vực tốt nhất trong nội thành, giao thông tấp nập, ra cửa rẽ trái, chưa đến một trăm mét là có tàu điện ngầm, không cần phải qua đường. Hạ Ấu Thanh thầm ghi nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-la-sinh-menh-cua-toi/3354629/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.