Tôn Kim Ngọc mang đùng đùng tức giận trở về Tôn gia, vừa nhìn thấy Như Mạn cô ấy đã ném hộp bánh đậu xanh vào người cô.
“Bốp!”
Hộp bánh va vào đầu của cô, nắm hộp lỏng lẻo rơi ra, những chiếc bánh cũng từ đó rơi lên người cô rồi rơi vãi xuống sàn.
Như Mạn bị hộp bánh đậu xanh ném trúng vào đầu, đau đến mức choáng váng, không biết chuyện gì đang xảy ra, đến khi cô mở mắt ra thì Tôn Kim Ngọc đã bước đến, cô ta vung tay lên cao…
“Chát!”
Tát vào mặt cô một cú như trời giáng, lúc này cô có cảm giác như mặt đất đang rung lắc, không có cách nào đứng vững được mà ngã xuống đất.
Tôn Kim Ngọc tức giận, cô ta cao ngạo hét lên, không xem ai ra gì: “Tô Như Mạn, cô giỏi lắm, cô dám chơi tôi! Có phải là cô chán sống rồi không hả?”
Như Mạn rụt rè nâng mắt lên nhìn vị tiểu kia cao quý kia, đôi mắt ngấn lệ, cô không hiểu cô ấy đang nói gì.
“Tiểu thư, tôi… rốt cuộc tôi đã làm sai việc gì?”
“Mày làm sai việc gì hả?” Cô ta gắt gỏng: “Còn muốn giả vờ vô tội? Rõ ràng là cô đang ganh tị với tôi, cô muốn hãm hại tôi nên mới cố tình chỉ sai công thức, bây giờ cô lại bày ra vẻ mặt đáng thương đó, cho ai xem hả?”
“Tôi… tôi không có, tôi chưa từng có những suy nghĩ như vậy. Sao tôi có thể hãm hại tiểu thư được chứ? Có lẽ là tiểu thư đã hiểu lầm gì đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-la-doa-hoa-cua-rieng-toi/3492136/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.