Từ Triệt lái xe rời khỏi gara, dừng trước mặt Chu Lịch Sâm, Chu Lịch Sâm theo thói quen đi về phía ghế lái phụ, tay vừa đặt lên tay nắm cửa, anh ngừng lại một lúc, thu tay về, đi đến hàng phía sau ngồi.
“Cậu ngồi phía sau làm gì?” Từ Triệt quay đầu nhìn anh, hơi nhíu mày, không hiểu hành động của anh.
Chu Lịch Sâm không giải thích, chỉ điềm đạm nói:“Đi thôi.”
Từ Triệt cười một tiếng, trong ánh mắt có vài phần không vui, xoay người đạp chân ga, chiếc xe màu đen ùn ùn rời đi.
Hạ Ảnh và Tiểu Lâm đứng bên đường đợi xe, hai tay Tiểu Lâm ôm trước ngực, nhớ đến bộ dạng của Tô Mạn Giai lúc nãy trong phòng bao, tâm tình của cô rất không tốt.
“Tô Mạn Giai này, mình thật sự khâm phục da mặt của cô ta, ở trước mắt bao nhiêu người tỏ tình bị từ chối, nếu đổi lại là người khác, thì đã sớm không chịu được rồi, cô ta thì hay rồi, còn có tâm tư gây phiền phức.”
“Còn gì mà nhìn cả giới giải trí này, không ai đủ tư cách đứng bên cạnh Chu Lịch Sâm hơn cô ta, khinh!Cô ta lấy sự tự tin đó ở đâu ra vậy!”
“Này, cậu có phát hiện không, Tô Mạn Giai này rất thích so bì với cậu, khi phát hiện bản thân hơn cậu ở phương diện nào đó, cô ta sẽ đắc ý không thôi.”
Tiểu Lâm rầu rĩ thở dài, “Đúng thật, bây giờ cô ta rất nổi tiếng, nhưng đó đều là dùng tiền để mua, cô ta cũng không tự xem coi mình mấy cân mấy lạng, đợi ngày nào đó phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-khong-giong-nhu-moi-nguoi/455040/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.