Cơn mưa rào mùa thu quét rơi những chiếc lá héo khô trên cành, cũng thổi đi nhiệt độ còn sót lại sau cùng của mùa hè.
Đám trẻ đang vui vẻ trêu đùa nhau ở hành lang lớp học.
Hành lang dài ngăn cách văn phòng và lầu dạy học cũng không che lấp được tiếng ồn ào kia.
Cuối cùng Chúc Ôn Thư cũng đã sửa xong bài tập về nhà của hôm qua, cô đặt bút đỏ xuống, lại cầm một cây bút màu lên, chuẩn bị tô vẽ cho báo tường.
Vừa mới đặt bút viết hai chữ, một cô bé đã xông vào phòng làm việc, khóc lóc gọi: "Cô ơi! Trương Chí Hào kéo tóc em ạ!"
Chúc Ôn Thư thở dài, đưa tay sờ sau ót cô bé, rồi quay đầu nhìn cậu nhóc mập mạp đang núp ở trước cửa văn phòng, nhìn ngó xung quanh.
Khi cậu bé thấy Chúc Ôn Thư nhìn qua, bèn quay người muốn bỏ chạy.
"Trương Chí Hào, em vào đây."
Cô trầm giọng nói.
Trương Chí Hào hết cách, chỉ đành chắp tay nhỏ, ưỡn ẹo đi vào.
Còn chưa đợi Chúc Ôn Thư mở miệng, chỉ một ánh mắt đã doạ cho cậu nhóc chủ động khai ra hết: "Thưa cô, em không có dùng sức ạ!"
"Cậu có!" Cô bé vừa lau nước mắt vừa nói: "Bím tóc mẹ tớ thắt cho đã bị cậu làm rối tung rồi!"
"Tớ, tớ chỉ đùa thôi mà."
"Hu hu hu.."
"Chí Hào."
Chúc Ôn Thư vẫy tay ý bảo cậu bé lại gần: "Em đã làm bạn đau rồi, hơn nữa người ta không thích trò đùa này, thì em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-den-xem-concert-cua-toi/2694550/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.