Mặt trời biến mất, trên bầu trời chỉ còn lại một tia nắng đang giằng xé trong những đám mây đen.
Trong nhà bếp, món sườn cuộn bột mì đã được bỏ xuống chảo, dầu nóng bắn lên, hương thơm tỏa ngào ngạt.
Lệnh Hưng Ngôn về đến nhà, cởi áo khoác ném lên ghế sô pha, sau đó đến nhà bếp rót nước uống.
Anh ấy uống một miếng, muốn hỏi dì giúp việc về tình hình của con trai, nhưng dì ấy đang nấu ăn, khói dầu rất lớn nên đã đóng cửa lại, chắc sẽ không nghe được tiếng đống ở bên ngoài.
Thế là anh ấy quyết định đến thẳng phòng con trai xem thử.
Anh ấy bưng ly nước, vừa chuẩn bị bước vào thì cửa lớn trong nhà đột nhiên mở ra.
Giờ này rồi mà ai còn đến vậy?
Lệnh Hưng Ngôn đang thắc mắc thì nhìn thấy con trai đeo cặp sách đi vào.
"Bố ơi!"
Lệnh Tư Uyên nhào đến ôm lấy hông anh ấy, cọ mái tóc, rồi quay đầu nhìn nhà bếp: "Thơm quá! Con đói rồi! Ăn cơm thôi ạ!"
Người đi phía sau cậu bé chính là Lệnh Sâm.
Lệnh Sâm đi thẳng đến, liếc anh họ kiêm người quản lý của mình một cái: "Về rồi?"
Sau đó cũng không đợi anh ấy trả lời, anh đã đi thẳng về phía phòng sách.
"Đợi chút."
Lệnh Hưng Ngôn đã lấy lại tinh thần, cũng không quan tâm con trai mình nữa, quắp chân đi theo Lệnh Sâm: "Em dẫn Uyên Uyên đi đâu chơi à?"
"Không có."
Lệnh Sâm tháo khẩu trang, xếp gọn gàng rồi ném vào thùng rác:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-den-xem-concert-cua-toi/2694294/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.