“Vậy em thấy trên ngực Thôi Thư Ny có biểu tượng tương tự đúng không?”
Người đàn ông thích thú liếc nhìn ngực cô, ánh mắt rất có ý tứ.
Trong giấy lát Thẩm Lưu Bạch hiểu được ý của anh, trên mặt chợt hiện lên một tia ửng hồng, có chút tức giận đánh anh.
“Anh nói chuyện đứng đắn đi.”
Cô suy nghĩ một lúc, rồi nói tiếp.
“Lúc đầu em nghĩ cũng thấy lạ, nếu Thôi Thư Ny là Hùng Hùng Bất Ái, sao cô ấy lại bị chuốc thuốc ngủ trên trần nhà.”
“Sau khi Vương Tễ nói ra kế hoạch của mình, em mới nghi ngờ Thôi Thư Ny đã biết trước, sau đó tự mình áp dụng kế hoạch này lên người mình để gây hoang mang cho mọi người.”
“Điều quan trọng nhất là tiếng bước chân, chỉ có một chiều. Lúc đi cùng Chu Mạn chúng ta không bật đèn, nhưng em cảm thấy lúc đó trên trần nhà không có ai.”
Những ngón tay mảnh mai của cô ấy chỉ vào chính mình.
“Đêm đầu tiên ở một nơi xa lạ, em ngủ không ngon, chắc chắn đến gần sáng vẫn không có tiếng động lên lầu.”
“Lúc đó em chỉ nghi ngờ thủ pháp này, khi thực sự nhìn thấy hình xăm, em mới xác định được Thôi Thư Ny.”
“Phòng thí nghiệm của ba em không bắt buộc xăm hình, nhưng em đã nghe nói về một nhóm thí nghiệm năng nổ hơn sử dụng hình xăm làm dấu, các nhà nghiên cứu và tình nguyện viên của họ rất nhiệt tình.”
“Vậy em cho rằng Thôi Thư Ny chỉ là một người bị cưỡng chế thí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-biet-tat-ca/2562273/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.