Trong phòng thoáng chốc im lặng, bầu không khí gần như đóng băng, Thẩm Lưu Bạch đứng dưới ánh mặt trời cũng không cảm thấy được chút ấm áp nào.
Môi cô mím chặt thành một đường thẳng, cho đến khi người đàn ông ôm cô vào lòng, cả người cô cứng đờ.
“Anh biết hết đúng không?”
Đôi mắt cô ấy hơi nheo lại, giọng nói của cô không hề dao động.
Nhìn thấy cô như vậy, người đàn ông thở dài một hơi.
“Biết cái gì? Biết Thẩm Kiến Vĩ là ba của em sao?”
Thẩm Lưu Bạch ngẩng đầu lên, bắt gặp một đôi mắt đầy bao dung.
Người đàn ông mỉm cười, đưa tay chạm vào mái tóc mềm mại của cô.
“Đừng lo lắng, anh không có ý gì khác, anh chỉ tìm thấy một số thứ trong khi điều tra biểu tượng đó, đúng lúc khớp với những thứ em nói.”
“Anh biết hồi nào?”
Cô vùi mặt vào vòng tay anh ủ rũ hỏi.
“Một tháng trước, sau khi chuyện Đồ Hạo Nhiên kết thúc, anh bắt đầu điều tra, nhưng mọi chuyện không suôn sẻ. Mới vừa rồi ở Mỹ đã cho anh biết kết quả.”
Anh không muốn mô tả cho cô quá nhiều những rắc rối mà anh gặp phải trong quá trình điều tra, càng đi sâu, anh càng hiểu rằng nhóm người năm đó không chỉ có một vài nhà khoa học, mà còn có những người còn rắc rối hơn.
Cho nên anh đột nhiên hiểu được tại sao Thẩm Lưu Bạch không muốn nói.
Vì vậy, khi có thể “vô tình” biết được bí mật của cô, anh đã từ bỏ và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-biet-tat-ca/2562271/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.