“Anh có làm gì không tốt, em phải nói cho anh biết.” Ánh mắt của Trương Lục Nhượng không hề tránh né, nhìn chằm chằm cô, “Anh đều sẽ thay đổi.”
Cô ấy không cân nhắc cho bản thân, thì tôi cânnhắc giúp cô ấy.
Tôi đã suy nghĩ kỹ rồi, sớm muộn cũng là của tôi.
Tất cả đều là của tôi.
—— Trương Lục Nhượng
Khi màn đêm buông xuống từng chút một, người đi trên đường phố càng ngày càng nhiều.
Hai người đi dọc theo con đường lát đá xanh ven hồ.
Tô Tại Tại liếc nhìn Trương Lục Nhượng đã im lặng một lúc lâu, đề nghị: “Chúng ta trở về?”
Nghe vậy, Trương Lục Nhượng xoay người, hỏi: “Có đói không?”
Tô Tại Tại sờ sờ bụng, lắc đầu: “Không đói.”
“Vậy thì trở về thôi.” Suy nghĩ một chút, Trương Lục Nhượng tiếp tục nói, “Đói thì anh sẽ ra ngoài mua cho em.”
Cô gật đầu cười: “Được.”
Trương Lục Nhượng dẫn cô vào lề đường, bắt xe taxi, nói tên khách sạn.
Sau khi lên xe, Trương Lục Nhượng không nói gì. Tầm mắt của anh vẫn luôn nhìn ra ngoài cửa sổ, vẻ mặt lăn tăn.
Tô Tại Tại chồm tới dùng ngón trỏ chọt vào mặt anh, thấy anh quay đầu lại nhìn mình, cô lại lấy lòng hôn lên chỗ vừa mới chọt một cái.
Đôi mắt của Trương Lục Nhượng đen láy, ánh sáng rực rỡ bên trong giống như đang có gì đó trào dâng, xen lẫn những cảm xúc không rõ tên.
Anh đưa tay ra cầm ngón tay của cô, từ từ mở miệng.
Giọng nói trầm thấp khàn khàn, đầy ý tứ trịnh trọng: “Tô Tại Tại.”
Tô Tại Tại vô thức đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-benh-khong-he-nhe/1164209/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.