“Như vậy, anh có thể coi như anh làm.” Tô Tại Tại đột nhiên cũng có chút xấu hổ, rủ mắt xuống, “Mục đích chính của việc tiết kiệm tiền từ khi còn nhỏ của em là vì muốn cưới anh đó.”
Thời gian trôi nhanh một chút.
Chờ cô ấy lớn lên.
—— Trương Lục Nhượng
Khi Tô Tại Tại về đến nhà, thì đã gần mười giờ tối.
Mẹ Tô vừa bước vào nhà liền vào phòng thay quần áo rồi vào vệ sinh tắm rửa, bố Tô thì ngồi trên ghế sô pha bật TV xem Đêm hội xuân.
Trong phòng khách đột nhiên vang lên tiếng cười vui vẻ của chương trình.
Tô Tại Tại ngồi xuống băng ghế nhỏ cạnh bàn cà phê, gửi một tin nhắn cho Trương Lục Nhượng.
—— Em về đến nhà rồi
—— Nhượng Nhượng
—— Giao thừa có muốn gặp nhau không
—— Anh đã ngủ chưa?
Thỉnh thoảng nghe âm thanh trên TV lớn hơn một chút, cô sẽ vô thức ngước mắt lên.
Nhưng sự chú ý rõ ràng không đặt ở trên đó.
Chẳng mấy chốc, bố Tô liền chú ý tới vẻ mặt của cô, thản nhiên nói.
“Một lát nữa con muốn đi ra ngoài sao?”
Tô Tại Tại nhìn vào màn hình điện thoại, đối phương vẫn chưa phản hồi, cô cũng không rõ nữa.
Suy nghĩ một chút, Tô Tại Tại nói mơ hồ: “Còn chưa chắc chắn.”
“Nhà chúng ta bắt đầu từ hôm nay có người gác cổng, trước mười giờ mà không về thì cũng không được về.”
Tô Tại Tại trợn to hai mắt, tầm mắt rốt cuộc cũng dời khỏi điện thoại: “Mẹ con đồng ý sao?”
Tiếng TV hơi to, bố Tô cầm điều khiển vặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-benh-khong-he-nhe/1164204/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.