Trương Lục Nhượng đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười.
Rất muốn sờ đầu của cô, lông xù, trông vừa mềm vừa dễ thương.
Có lúc cảm thấy vận khí của mình không tốt.
Nhưng trên thực tế, kỳ thực mình lại được may mắn quan tâm nhiều hơn.
——《 Nhật ký của tiểu tiên nữ Tô Tại Tại 》
Tô Tại Tại xì một tiếng, bật cười.
Kỳ túc xá đã yên tĩnh trở lại.
Ba người khác đang học với ngọn đèn nhỏ, nhưng cũng không bị cô làm ảnh hưởng.
Tô Tại Tại không phải không biết tốt xấu, cô vội vàng tắt tiếng.
Cô cắn môi, nín cười.
Lại bấm vào bản thu âm đó, sau khi nghe nhiều lần, thì lưu lại.
Cô ném điện thoại qua một bên, vùi cả đầu vào trong chăn.
Không một tiếng động mà cười ngây ngô.
Một lát sau.
Tô Tại Tại mò tìm điện thoại, rồi gõ mấy chữ trên màn hình.
Tô Tại Tại: Nhượng Nhượng.
Tô Tại Tại: Cậu tức giận sao?
Tô Tại Tại: Tức giận thì phải nói, không được cách màn hình.
Tô Tại Tại: Tại Tổng đẹp như tiên nữ không thấy.
Ở một bên khác, sau khi thấy cô trả lời.
Trương Lục Nhượng kéo cửa sổ sát đất ra, đi vào ký túc xá.
Anh ngồi xếp bằng trên giường, suy nghĩ một lát.
Sau đó, anh nhếch môi, do do dự dự mà gõ một chữ “Ừ”.
Còn chưa gửi tới, thì lập tức bị xóa bỏ.
Rồi gõ lại một lần nữa: Không có, học tập.
*****
Hôm sau, lúc tan học buổi chiều.
Diệp Chân Hân từ chối lời mời cùng đi ăn cơm với bạn cùng phòng.
Thấy bạn bè xung quanh gần như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-benh-khong-he-nhe/1164180/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.