Tốc độ nói của anh vừa nhanh vừa vội, giống như là vô cùng không tự nguyện.
Nhưng chữ vẫn nói rất rõ ràng, có thể nghe rõ ràng.
—— Tại Tổng đẹp như tiên nữ, Nhượng Nhượng tự thẹn không bằng.
Mình cũng rất đẹp.
Thành tích không tệ, cũng không tính là nghèo, tính cách cũng rất tốt.
Mình xứng đôi với Nhượng Nhượng.
——《 Nhật ký của tiểu tiên nữ Tô Tại Tại 》
Diệp Chân Hân sửng sốt một chút.
Giống như là nghe không rõ, hoặc như là không thể tin.
Cô ta nhìn anh, ấp úng hỏi: “Cậu nói gì?”
Trương Lục Nhượng đứng lên, ghế phát ra tiếng “két” cực lớn.
Đụng phải cái bàn phía sau, còn phát ra tiếng “rầm” ầm ĩ.
Anh không quan tâm cô ta nữa, mặt lạnh đi ra ngoài.
Động tĩnh lớn như vậy, người xung quanh lại nhìn lần nữa.
Diệp Chân Hân nhất thời cảm thấy khó chịu đến không còn mặt mũi nào.
Cô ta xoay người, nằm sấp lên mặt bàn.
Nghĩ đến hình ảnh vừa nãy.
Cô gái cúi thấp đầu nói chuyện.
Trương Lục Nhượng ở đối diện cầm bút trong tay, nhưng tầm mắt vẫn đặt ở trên người cô ấy.
Vẫn chỉ nhìn cô ấy.
Chỉ nhìn cô ấy.
Nước mắt của Diệp Chân Hân bỗng chốc tuôn ra.
*****
Tô Tại Tại trở lại lớp.
Đợi chừng mười phút, bóng người của Trương Lục Nhượng xuất hiện ở cửa lớp chín.
Tô Tại Tại cười hì hì chạy đến trước mặt anh.
Đứng trước mặt anh mới phát hiện nét mặt của anh không tốt lắm.
Tô Tại Tại thu nụ cười bên môi vào, có hơi không hiểu.
“Nhượng Nhượng, cậu sao vậy?”
Trường Lục Nhượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-benh-khong-he-nhe/1164179/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.