“Chọn đi, dỗ tôi với mất đi tôi, chọn cái nào.”
“…”
Ha ha ha ha thật đáng yêu.
——《 Nhật ký của tiểu tiên nữ Tô Tại Tại 》
Sau khi Tô Tại Tại nói xong, cũng cảm thấy không đúng lắm.
Hiện tại việc trêu ghẹo đại mỹ nhân chỉ có thể dừng lại ở cấp độ tinh thần, nếu như tùy tiện thâm nhập thể xác, đoán chừng quá hấp tấp.
Cô suy nghĩ một chút, bổ sung nói: “…Chó của cậu.”
Nghe vậy, nhiệt độ bên tai của Trương Lục Nhượng biến mất dần, quay đầu nhìn cô, trong mắt không có chút cảm xúc.
Tô Tại Tại sợ anh nghe không hiểu, lặp lại: “Nếu như chó của cậu cắn tôi, tôi sẽ cắn lại, cắn chó của cậu.”
Trương Lục Nhượng: “…”
Trầm mặc trong phút chốc.
Trương Lục Nhượng nhét cái túi trên tay vào trong tay cô, trầm giọng nói: “Ăn xong đi về.”
Nghe vậy, Tô Tại Tại có hơi mất hứng, thấp giọng lẩm bẩm: “Mục đích tôi dậy sớm như vậy cũng không phải là vì ăn sáng.”
“Cái gì?” Anh không nghe rõ.
Cô không nói chuyện, yên lặng mở túi ra.
Nhìn đồ bên trong.
Ba cái bánh đậu đỏ, hai bánh mì nướng, hai hộp sữa bò tinh khiết.
Trong lúc nói chuyện, hai người đi tới bãi cỏ của tiểu khu.
Trương Lục Nhượng ngồi xổm người, mở dây xích cho Susu.
Tầm mắt của Tô Tại Tại đi theo nó, nhìn nó thoáng cái đã chạy thật xa.
Sau đó, hai người đi tới ghế đá dưới bóng cây ngồi xuống.
Tô Tại Tại cầm một chai sữa bò, cắm ống hút. Đâm lủng miếng giấy bạc ở miệng hộp, tựa như dâng vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-benh-khong-he-nhe/1164177/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.