Khương Giai không nhịn được đỡ trán: “Tô Tại Tại, Trương Lục Nhượng là con trai của cậu à…”
Tô Tại Tại trợn to mắt: “Dĩ nhiên không phải.”
Rồi sau đó tiếp tục nói: “Nhưng mà tớ có thể giúp cậu ấy sinh con trai.”
Cảm giác có hơi không giống nhau.
Nhưng cảm giác này, thật sự quá tốt.
——《 Nhật ký của tiểu tiên nữ Tô Tại Tại 》
Tô Tại Tại ngồi vào vị trí, mặt đầy phiền muộn.
“Mỹ nhân vừa bị ốm, trông rất yếu đuối, làm cho lòng người sinh ra tình cảm thương yêu.”
Khương Giai: “…Cậu đưa xong?”
Tô Tại Tại gật đầu, có hơi bận tâm: “Cái mền kia có phải quá mỏng hay không…”
“Hả? Tàm tạm. Bây giờ cũng không quá lạnh, vậy là đủ rồi.”
“Không biết nước có quá nóng hay không, tớ đã đổ một chút thử trên tay rồi, có vẻ ổn.”
Khương Giai vẫn còn nghiêm túc trả lời cô: “Đổ lên tay cảm thấy ổn thì hẳn sẽ không quá nóng.”
“Có phải mua quá ít thuốc hay không? Nhưng mà tiệm thuốc gần trường cũng chỉ có những thứ kia.”
“…”
“Nếu không thì tớ mang chăn ở ký túc của tớ cho cậu ấy.”
Khương Giai không nhịn được đỡ trán: “Tô Tại Tại, Trương Lục Nhượng là con trai của cậu à…”
Tô Tại Tại trợn to mắt: “Dĩ nhiên không phải.”
Rồi sau đó tiếp tục nói: “Nhưng mà tớ có thể giúp cậu ấy sinh con trai.”
Khương Giai: “…”
Một bên khác.
Trương Lục Nhượng đưa tay cầm tờ giấy kia, khẽ kéo một cái, dán vào đầu ngón tay của anh.
Anh nhìn nội dung trên tờ giấy, có hơi không phản bác được.
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ay-benh-khong-he-nhe/1164176/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.