Ông ấy mặc bộ vest đen, mày kiếm cau lại, khí thế ép người kia thể hiện sự sang quý của ông, hiệu trưởng ân cần đi theo bên cạnh ông ấy.
Chủ nhiệm là người thông minh, vừa nhìn đã biết ba tôi là người mà cô không thể đụng vào, giọng điệu khách khí mấy phần: “Ngài là?”
Hiệu trưởng liếc xéo nhìn chủ nhiệm một cái, chủ động giới thiệu, “Đây là giám đốc Quý, khu dạy học vừa được xây của trường chúng ta là đất của giám đốc Quý tặng, ngay cả tiền xây cũng là ông ấy bỏ tiền ra.”
Chủ nhiệm và Tô Mạn Mạn phát hiện họ của ba tôi là họ Quý, tôi cũng họ Quý, bọn họ như hiểu cái gì, sắc mặt trắng bệch.
Ba tôi làm khó: “Hiệu trường Chu, tôi bỏ tiền bỏ đất mà trường học các ông đối xử với con gái tôi thế à? Các ông giỏi thật đấy!”
Ba tôi ở vị trí cao nhiều năm, ánh mắt của ông rất sát phạt, ép cho người khác không thở nổi.
Hiệu trưởng xoa mồ hôi lạnh trên trán, lạnh giọng nói với chủ nhiệm: “Tiểu Chu, ngày mai cô không cần đến làm nữa.”
Sắc mặt chủ nhiệm trắng bệch, kéo tay áo của hiệu trưởng, hoàn toàn không còn dáng vẻ tự đắc lúc nãy, đau khổ cầu xin: “Chú, con không thể không có công việc này, con không muốn về quê đâu!”
Hiệu trưởng khó chịu đẩy chủ nhiệm ra: “Được rồi, đừng gọi tôi là chú, cô chỉ là một học sinh nghèo khó được tôi giúp đỡ thôi, tôi không muốn thấy cô dùng tên tuổi của tôi làm bậy nữa.”
Chủ nhiệm hối hận vô cùng, cầu xin: “Hiệu trưởng, xin chú cho con một cơ hội nữa ạ, không có công việc này thì hôn nhân của con cũng mất luôn. Chồng sắp cưới của con thấy con làm ở trường mới chịu cưới con mà.”
Hiệu trưởng thất vọng vô cùng: “Cho cô một cơ hội? Cô có từng cho bạn học Qúy một cơ hội chưa? Cô cũng là người dựa vào việc học để thay đổi cuộc đời, cô biết rõ việc học quan trọng với cuộc đời của một người thế nào, nhưng cô tự nhìn mình đi, cô đã làm chuyện gì?”
“Con…”
Chủ nhiệm phát hiện chuyện này không thay đổi được, đứng thẳng không nổi, ngồi bệt xuống đất, gương mặt tràn ngập sự tuyệt vọng.
Tôi không có chút đồng tình nào với chủ nhiệm cả.
Chủ nhiệm đu idol quá mức, vì lấy lòng idol mà có thể xem nhẹ tương lai của học sinh, ai biết sau này chủ nhiệm có làm chuyện gì gây ảnh hưởng đến học sinh vì idol nữa không chứ?
Còn Tô Mạn Mạn cầm đầu chuyện này vẫn cúi đầu, không nói gì cứ như đang sợ.
Giải quyết chủ nhiệm xong, hiệu trưởng chuyển tầm mắt về phía Tô Mạn Mạn: “Bạn học Tô…”
Tô Mạn Mạn ngẩng đầu, ngắt lời hiệu trưởng, trên mặt không chút sợ hãi mà cực kì tự tin: “Thầy không ép em nghỉ được đâu.”
Ba tôi cười lạnh: “Với hành động của cô thì có tư cách gì ở lại trường chứ?”
Tô Mạn Mạn đứng dậy, lắc lắc di động: “Nếu các người ép tôi nghỉ học thì tôi sẽ lên án các người lấy tiền ép người trên mạng, Qúy Nam Thu ỷ vào việc nhà có tiền có quyền nên ép một người yếu đuối không có gia thế như tôi nghỉ học.”
Hai mắt ba tôi nheo lại đầy nguy hiểm: “Cô nhỏ yếu ư?”
Tô Mạn Mạn cười: “Cái này không quan trọng, quan trọng là cư dân mạng tin tôi, đau lòng cho tôi, họ sẽ đứng về phía tôi.”
Cô ta đi tới trước mặt ba tôi uy hiếp: “Giám đốc Qúy, sức mạnh của dư luận rất đáng sợ đó, cẩn thận giá cổ phiếu của công ty ông rớt mạnh.”
Lời này của cô ta chọc ba tôi tức giận: “Cô bé, cô phải hiểu được một đạo lý, người thao túng dư luận rồi cũng có ngày bị dư luận cắn ngược.”
Gương mặt cô ta cực kì đắc ý: “Chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra trên người tôi.”
Ba tôi nhướn mày: “Ồ? Vậy cô nên xem thử dư luận bây giờ đang thiên hướng về ai đi!”
“Có cái gì hay mà xem? Nhất định là đang mắng…” Tô Mạn Mạn tiện tay mở weibo, sau đó sắc mặt trắng bệch, giọng điệu run rẩy, “Sao có thể, sao lại như vậy?”
10.
Vừa lúc này, những blogger mà ba tôi chuẩn bị đã bắt đầu lên bài, Tô Mạn Mạn lừa gạt cư dân mạng, cô ta không phải là người bị bạo lực học đường mà là người bạo lực học đường.
Từ hồi cấp 3 cô ta đã dựa vào việc anh trai mình là minh tinh mà làm bậy trong lớp.
Tô Mạn Mạn không vừa mắt ai thì sẽ chỉ dẫn cho những bạn học nữ thích anh trai cô ta ăn hiếp người đó, những người bị Tô Mạn Mạn hại chỉ có thể nín nhịn không nói gì.
Trong đó có một nữ sinh gọi là tiểu A bị cô ta hại dữ dội nhất.
Bởi vì tiểu A thân thiết với bạn học nam mà Tô Mạn Mạn yêu thầm, Tô Mạn Mạn ngứa mắt cô bé nên đã tra tấn tiểu A ba năm, khiến cho thành tích học tập của cô bé giảm sút, cuối cùng phải học trường đại học nhỏ.
Lúc học cấp 3, tiểu A còn mắc bệnh trầm cảm, từng tự s-át một lần.
Tô Mạn Mạn không biết hối cải, còn đắc ý đăng ảnh tiểu A bị ăn hiếp trên nhóm ở QQ, còn cười nhạo cô bé yếu ớt.
Sau khi các blogger được sự cho phép của tiểu A, đã đăng những hình ảnh che mặt lên. Vết thương trên người tiểu A rất đáng sợ, từ đó có thể thấy được Tô Mạn Mạn ra tay ác độc cỡ nào.
Cư dân mạng biết Tô Mạn Mạn làm những chuyện ghê tởm như vậy thì tức giận.
Bọn họ không ngừng bình luận dưới weibo Tô Mạn Mạn, mắng sao cô ta có thể tàn ác như vậy, sao không chếc đi, bảo cô ta đừng giả ngu nữa, mau ra xin lỗi người bị hại….
Dư luận như sóng thần, không ngừng bao phủ weibo của Tô Mạn Mạn, thanh danh của cô ta mất sạch.
Tô Mạn Mạn luôn muốn chen chân vào showbiz, hai hôm trước còn được một show truyền hình mời cô ta và Tô Ôn Hành tham dự một show anh em.
Cô ta không ngừng khoe với mọi người, không coi ai ra gì cứ như đã vào được showbiz, trở thành người nổi tiếng.
Với cái thanh danh thúi um này của cô ta, sợ là chẳng show này dám kí hợp đồng mời cô ta tham gia ấy chứ.
Cái này hay rồi, giấc mộng showbiz của cô ta nát rồi.
Ngay cả Tô Ôn Hành cũng bị liên luy.
Bọn họ không tin, anh trai ruột của Tô Mạn Mạn không biết em gái làm chuyện xấu.
Các cư dân mạng nghĩ đến việc Tô Ôn Hành để mặc em gái ăn hiếp ban học, mà khi em gái hắn bị ăn hiếp lại lên mạng bênh vực cô ta, nghĩ thôi đã thấy buồn nôn.
Đây là kiểu người tiêu chuẩn kép á!
Tô Ôn Hành dẫm anh tôi để hot lên, bây giờ không còn độ hot đó nữa mà còn ôm một thân tin xấu về, nói chung là mất nhiều hơn được.
Còn có người nghi ngờ, người tàn ác như Tô Mạn Mạn sao có thể bị ăn hiếp chứ? Cô ta không ăn hiếp người khác đã tốt tính lắm rồi, chắc không phải người ác giả vờ làm kẻ bị thương chứ?
Ba tôi cho một blogger khác xuất hiện, kể lại câu chuyện ân oán giữa tôi và Tô Mạn Mạn.
Thanh danh của tôi sạch lại, tôi đâu có bạo lực học đường với Tô Mạn Man đâu, tôi chỉ đang làm việc tốt thôi.
Cư dân mạng vừa xin lỗi tôi, vừa khen tôi vả mặt rất hay, còn bảo với loại người tàn ác như Tô Mạn Mạn thì không thể để cô ta sống thảnh thơi được.
Vừa khen tôi, còn không quên khen anh trai tôi.
Tôi không hổ là fan của anh tôi, tam quan tốt, anh tôi bị Tô Ôn Hành bôi đen cũng bắt đầu được trả lại sự trong sạch.
Tô Mạn Mạn thấy những lời khen không ngừng rời xa cô ta, thay vào đó là những lời mắng chửi bảo cô ta đi chếc đi.
Mặt cô ta trắng bệch, ném điện thoại lên tường, ngồi liệt xuống đất hét ầm: “Không, không thể như vậy được.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]