🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“ Thanh Sang, đợi tui với, ông làm gì mà đi nhanh thế. Ai rượt ông à?” Tôi phớt lờ câu hỏi của Tuệ Lâm, cứ thế một mạch lao về nhà. Tôi cảm thấy không nên gần nhỏ, vì cứ mỗi lần ở gần nhỏ là tôi lại gặp những tình huống không mong muốn. Đối với tôi, cuộc sống đơn giản chỉ là được ở một mình. Ngoài ra, tôi không trông đợi điều gì cả.



"Cốc cốc cốc…"



"Ba về!". Tôi vội vàng chạy ra mở cửa;



“ Chào” Tuệ Lâm đưa bàn tay lên trán theo kiểu chào cờ nhìn tôi.



Tuệ Lâm... Sao nhỏ lại ở đây, bộ nhỏ không có nhà hay sao mà lại qua đây chứ. Nhìn qua, có thể biết nhỏ chưa về nhà, vì trên người vẫn mang quần áo và cặp sách đi học. Tôi đánh giá qua một lượt, rồi rặn ra vài câu hỏi han nhỏ;



“ Có chuyện gì thế Tuệ Lâm, không phải nhà bà ở bên kìa sao”;



Nhỏ nở nụ cười hề hề, rồi lao thẳng vô nhà tôi như chốn không người;



“ Ái chà! Ông đang nấu cơm à! Giỏi thế, lại còn biết nấu cả đồ ăn. Chà chà, nhìn ông vậy mà biết làm nhiều thứ quá ha".



Nói rồi nhỏ lướt qua một vòng nhà tôi, soi mói đủ kiểu. Đúng là không giống ai mà.



“ Tui thế nào thì kệ tui, bà đang làm gì trong nhà tui vậy chứ? Bà còn chưa trả lời câu hỏi của tôi, sao bà không về nhà, mà lại qua nhà tôi làm gì?” Tôi gằn giọng;



Tuệ Lâm lúc này mới nhận ra sự thô lỗ của bản

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-anh-day-roi/2952297/chuong-3.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Có Anh Đây Rồi!
Chương 3: Tháo Gỡ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.