Ba tôi sắp xếp công việc về sớm, ông mua một ít thịt heo quay và bánh bao chiên. Lâu rồi không thấy ba mua hai món này, hỏi ra mới biết ông ấy mua về ăn mừng tôi thi đậu tốt nghiệp, chuẩn bị làm sinh viên các kiểu. Tôi thắc mắc tại sao ba lại biết tôi thi đậu, mà mua những thứ này. Ba cười lớn: “Vì ba là ba của con”;
Nhìn khuôn mặt lấm lem đã tô đậm nếp nhăn của tuổi già, của những tháng năm cực nhọc ấy, cùng đôi mắt long lanh như sắp trào ra niềm hạnh phúc. Tôi nhất thời không kiềm chế được cảm xúc trong lòng mình mà chạy tới ôm chặt ba: “Cảm ơn ba, rất nhiều. Con thi đậu rồi. Con đã đậu thật rồi, ba ơi!”
Tôi vừa nói nước mắt không biết từ đâu lại chảy ra, lăn dài trên má. Chúng tôi ôm chặt lấy nhau, vỡ òa trong niềm hạnh phúc, niềm tự hào. Rằng những gì chúng tôi đạt được hôm nay, đều do sự nỗ lực không ngừng mà có được.
Ba thắp cho mẹ một nén nhang, thông báo tin mừng. Ba nói bà ấy ở thiên đường chắc đang rất vui, rất tự hào vì tôi. Ba có thể cảm nhận được điều đó.
Ba ngồi cạnh tôi, bàn tay khẽ chạm nhẹ vào vai tôi. Ba nhớ lại khoảng thời gian trước đây lúc mẹ còn sống, rồi chậm rãi kể lại: “Lúc mới mang bầu con ba mẹ rất vui, vì trước đó mẹ con được chẩn đoán khó có thai. Ba mẹ phải cố gắng chạy chữa nhiều nơi, cứ nghe thầy thuốc nào tốt, bác sĩ nào hay thì dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-anh-day-roi/2952265/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.