Cô thư ký dẫn hai người lên lầu trên. Hành lang rộng chia ra làm haikhu vực. Phòng làm việc của Tổng giám đốc được đóng kín bằng một hệthống cửa tự động có camera quan sát đặt ở phía ngoài. Lần đầu tiên bước vào căn phòng, Nguyên hơi sững sờ vì đẳng cấp sang trọng của nó. Côkhông am hiểu lắm về nội thất hay trang trí, nhưng chính cái cảm giácchoáng ngợp khi đứng trong không gian này là minh chứng rõ nhất. Thìngười ta làm Tổng – Giám – Đốc mà lại!
Khi đám người bọn Nguyên bước vào, Thế Phong đang ngồi sau bàn làmviệc. Hôm nay anh mặc một bộ vest màu xanh đậm không một nếp nhăn, máitóc vuốt keo mềm hơi dựng lên trông phong độ và trẻ trung hơn người. Từdáng ngồi vừa thảnh thơi, vừa đĩnh đạc của anh toát ra một loại uy lựcmạnh mẽ lấn át tất thảy. Thế mà chẳng hiểu sao ngày trước Nguyên có thểnhận nhầm vị này thành trợ lý được cơ đấy. Thế Phong chẳng kiêng nể gìmà nhìn chằm chằm vào cô, khóe miệng thấp thoáng nét cười.
- Dạ, thưa sếp. Đây là Đặng Thảo Nguyên, nhân viên mới của phòng kế hoạch ạ. – Chị trưởng phòng giới thiệu.
- Xin chào Tổng giám đốc. – Nguyên hơi cúi người chào. Chợt thấy mộtbàn tay chìa ra trước mặt. Cô lúng túng vài giây, rồi vội vàng nắm lấy.Ngón tay anh dài nhưng không thô, hơi lành lạnh, tiếp xúc với lòng bàntay ấm vì bị nắm chặt nãy giờ của cô gợi lên những cảm xúc là lạ. Anhvừa bắt tay, vừa nói:
- Chúc mừng! Hy vọng cô sẽ thích vị trí công tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ai-yeu-em-nhu-anh/3184763/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.