- Uống chút cà phê nhé!
Thế Phong mời khi Thảo Nguyên đã yên vị trên chiếc ghế sô pha bọc nhung trong phòng khách nhà anh. Quá lâu rồi không gặp, sự xuất hiện của cô khiến anh thấy bất ngờ. Cô gầy hơn trước, trắng hơn cằm nhọn hơn, khiến cho đôi mắt đen vốn sắc sảo của cô như to thêm và chết tiệt, quả thực là trông cô cực kỳ xinh đẹp. Lúc này, hình ảnh gợi cảm bốc lửa ở quán bar đã biến mất, cô đã trở về làm một Thảo Nguyên như trước kia, điều này càng khiến tâm tình của anh nhộn nhạo không yên. Vì sao cô lại hẹn gặp mình? Anh không tài nào đoán được. Phải chăng là chuyện hợp đồng quảng cáo giữa Thành Tín với Sun Media? Phải rồi, trừ chuyện này ra thì anh còn có thể hy vọng một lý do nào khác hơn đây.
- Cám ơn anh nhưng thôi ạ. Em không dám phiền anh lâu. Em sẽ nói nhanh thôi.
Giọng nói của cô đưa anh về với thực tại. Lấy lại dáng vẻ tập trung, Thế Phong ngồi xuống ghế đối diện, tỏ vẻ sẵn sàng lắng nghe.
Thảo Nguyên rút từ trong túi ra một chiếc hộp khảm xà cừ tinh xảo. Cô mở nắp chiếc hộp, đẩy tới trước mặt anh.
- Cái này… xin trả lại anh.
Trên nền lớp vải nhung đen tuyền, sợi dây chuyền kim cương sáng lấp lánh. Thế Phong nhìn chằm chằm vào nó, giống như không nhận ra anh từng mua một món đồ trang sức giống như thế này.
- Mong anh nhận lại, nó quá quý giá, em không thể tiếp tục giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-ai-yeu-em-nhu-anh/3184712/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.