Tác giả: Thượng Phiến Nhược Thủy
Người dịch: Khiết Lâm
Mưa rơi tí tách tí tách kéo dài không ngừng, mây đen cuồn cuộn chiếm giữ không tan.
Tri Hiểu nhìn bầu trời tối tăm mù mịt, lật tìm chút lương khô đem theo trong gùi thuốc, tất cả đều bị mưa thấm ướt, dính thành một đống, không khỏi ôm đầu gối rũ lông mày.
Đói quá...
Diệp Chu thấy đôi mắt trông mong mím mím môi nhỏ của nàng, khẽ cười một tiếng, xách đao đứng dậy đi ra bên ngoài.
"Ngươi đi đâu?" Tri Hiểu thấy thế, cũng vội vàng đứng lên, cuống quýt nhảy lên hai bước. Nơi vạt áo rộng thùng thình kia, hai bắp chân nhỏ nhắn như ngó sen non thoắt ẩn thoắt hiện.
"Ngoan ngoãn ngồi đợi ở đây." Diệp Chu thừa cơ hội sờ sờ gương mặt nhỏ nhẵn mịn bóng loáng, xoay người ra khỏi sơn động.
Tri Hiểu mở to mắt trông ra bên ngoài, nhưng lại tối om om chẳng nhìn thấy gì cả.
Chỉ một chốc sau, Diệp Chu đã ướt sũng trở về, trong tay còn mang theo hai con thỏ.
Tri Hiểu kinh ngạc nói: "Những ngày trời mưa thỏ đều trốn trong hang động hết rồi, sao ngươi săn được thế?"
"Muốn ăn thì tự nhiên sẽ có cách thôi." Diệp Chu có thâm ý khác mà đáp lại một câu, thuận tiện ngồi xổm ở cửa hang, dùng đao mổ xẻ da lông con thỏ.
Tri Hiểu thấy cả người hắn đều ướt đẫm, có chút ngượng ngùng ấp úng: "Cái đó... Ngươi hong khô quần áo trước đi đã."
Diệp Chu hai ba lượt cởi xong y phục, chỉ để lại một cái quần, mặt dày nói: "Hiểu Hiểu hong giúp ta."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xua-o-thanh-nho/144043/quyen-2-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.