Tác giả: Thượng Phiến Nhược Thủy
Người dịch: Khiết Lâm
Diệp Chu mang Tri Hiểu trở về tiểu viện, nhớ đến vết thương trên cổ tay nàng, đặt người xuống giường ngủ trong đại sảnh, muốn đi tìm thuốc.
Tri Hiểu vùi vào lòng hắn như con chim cút, cả người run rẩy không nói câu nào.
"Hiểu Hiểu?" Diệp Chu buông lỏng tay, thấy Tri Hiểu treo trên người mình, làm thế nào cũng không chịu xuống, dứt khoát ngồi xuống, bế ngang lên, vỗ về nhè nhẹ từng chút từng chút một, "Đừng sợ, có ta ở đây, tên Lý Dần kia đã bị ta phế đi rồi, sẽ không dám làm xằng làm bậy nữa đâu." Duỗi tay nâng cái đầu nhỏ trước ngực lên, nhìn thấy một gương mặt nước mắt hỗn độn, đôi mắt sưng như quả hồ đào, ánh mắt vốn sáng rỡ bị nước mắt giội rửa nay càng thêm trong suốt, rõ ràng đến mức có thể nhìn thấy hình bóng phản chiếu của mình trong đó.
"Sợ ta không?" Diệp Chu hỏi.
Mười tuổi hắn đã gia nhập tổ chức sát thủ Thiên Cực Lâu lớn nhất trải rộng khắp Trung Nguyên, mười lăm tuổi tự lập môn hộ, trở thành thợ săn tiền thưởng danh tiếng truyền xa trên giang hồ, đến nay mười năm có thừa, có thể nói hai tay đã dính đầy máu tanh, trong nháy mắt lấy đi tính mạng người khác đã là chuyện bình thường, ở nơi địa ngục A Tỳ cũng có thể mặt không đổi sắc.
Nhưng Tri Hiểu không như thế, ánh mắt của nàng trong veo, nhìn thấy những cảnh tượng đẫm máu này, trong lòng sẽ có cảm tưởng gì đây?
Lần đầu tiên Diệp Chu hiểu được cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xua-o-thanh-nho/144042/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.