Lý thị không nghe: “Có bệnh hay không cứ để nhị ca con nhìn một cái rồi nói, hắn sẽ không gạt người!”
Tam Bảo trừng mắt: “Cháu tình nguyện tìm lang trung của Phùng gia thôn cũng không để nhị hồ ly khám cho đâu!”
Nhị Bảo nhìn chằm chằm Lý thị với vẻ bất đắc dĩ rồi giả vờ giả vịt: “Bà nội, cháu đã bảo thôi mà bà cứ cố, Tam Bảo nó đâu có cần!”
Lý thị bị Nhị Bảo xúi giục thì nhanh nhẹn đi tới cướp bát chè đậu xanh của Tam Bảo và uy hiếp: “Không để nhị ca con khám thì bà không cho con ăn nữa!”
Tam Bảo nhìn Nhị Bảo đang vui sướng khi người gặp họa rồi lại nhìn nhìn Lý thị bưng bát thề không bỏ qua thế là đành đầu hàng: “Thôi được rồi, chờ cháu nghỉ ngơi đủ sẽ để nhị ca khám vậy!”
Lý thị vừa lòng đưa bát cho Tam Bảo sau đó cười tủm tỉm bê cái âu tới múc thêm cho ba thằng cháu mỗi đứa 2 muôi chè đậu xanh.
Đào Tam gia vẫn ăn chè mà không nói lời nào. Vốn ông định nói Lý thị vài câu nhưng lại có chung lo lắng với bà nên định chờ Nhị Bảo khám cho Tam Bảo rồi nói sau. Ông uống xong một bát chè đậu xanh thì tới nhà bên lột bắp, Lý thị cầm đống bát đi tới nhà bếp rửa xong cũng tới lột bắp.
Tam Bảo nghỉ tạm đủ rồi mới lười nhác vươn vai nhưng chẳng thèm để ý tới Nhị Bảo. Tên kia thấy thế thì cười nói: “Nghỉ đủ rồi thì duỗi tay ra đây!”
Tam Bảo hỏi: “Nhị ca, đến tột cùng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xua-o-dao-gia-thon/410616/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.