Tôi nói: “Ta tận lực đi.”
Có thể giết chết thứ này hay không, tôi thật sự không dám bảo đảm, lúc này nữ cảnh sát đi giày cao gót, lộc cộc đi tới một bên, hai tay khoanh trước ngực.
Nàng châm cho mình một điếu thuốc, rất gợi cảm vểnh lên ngón út nhìn chúng tôi.
“Trước khi đấu võ, ta có một đề nghị.” Tôi cao giọng nói.
“Đề nghị gì? Nói ta nghe một chút.” Khóe môi Lưu Minh Bố đối diện treo lên nụ cười tà, dáng vẻ nắm chắc thắng lợi, trăm phần trăm có thể giết tôi, cho nên hắn không vội.
Số 73 đứng ở bên cạnh hắn vẫn không nhúc nhích.
Tôi nói: “Đánh thế nào đều được, đừng đánh mặt có được không?”
Kỳ thật tôi không có ý gì khác, lỡ như tôi bị đánh không chết, tôi còn hy vọng có thể trốn về nhà cùng cha mẹ tôi gặp mặt một lần, nếu như hắn chuyên môn đánh mặt tôi. Đến lúc đó chẳng phải là đem đánh tôi khiến cho cha mẹ tôi đều nhận không ra sao.
“Ngu ngốc!” Lưu Minh Bố giả bỗng nhiên đánh tới, mỗi một bước đều làm vỡ vụn một khối gạch đá trêи mặt đất, vết nứt trêи mặt đất răng rắc hướng tới tôi vọt lại.
Động tác hắn như gió như lôi, trong chớp mắt đã vọt tới trước mặt tôi, lúc này nhảy lên nhắm đến tôi oanh ra một quyền.
Tôi đương nhiên không dám nghênh đón, vội nghiêng người tránh né. Hẻm nhỏ này chỉ rộng mấy mét, hơi tránh một chút đã đứng ở vách tường.
Lưu Minh Bố giả đánh hụt một quyền. Sau đó một tay khác nhanh chóng ra quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xe-bus-so-14/1672195/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.