Lúc tôi tỉnh lại, bên cạnh truyền đến một giọng nói suy yếu: “Tỉnh? Cảm thấy thân thể thế nào?” Tôi nỗ lực nghiêng đầu hướng tới nơi âm thanh phát ra nhìn lại, đúng là Quỷ Vương nằm trêи giường bệnh bên cạnh. Mà trêи người tôi cũng dán đầy giác hút, tôi chỉ còn mặc một cái qυầи ɭót, nằm ở trêи một giường bệnh. Ở trêи vách tường phía đông của tôi cũng là một cái màn hình rất lớn. “Quỷ Vương? Làm sao ta lại ở đây.” Đầu tôi đau muốn chết, lúc này duỗi tay bóp bóp trán. Mới vừa chạm vào liền chịu không nổi. Quỷ Vương còn không có kịp nói chuyện, tiểu hộ sĩ đứng một bên khác cạnh giường bệnh của tôi nói: “Ngươi ngất xỉu. Là thủ hạ của Quỷ Vương đem ngươi cứu trở về.” Tôi hỏi: “Tên Béo đâu? Sao ta không thấy hắn.” Tiểu hộ sĩ đơn giản nói: “Không tìm được tên mập kia, cho nên thật đáng tiếc, không cứu trở về.” Tôi ngẩng đầu nhìn trêи người dán đầy giác hút, trêи mỗi một cái giác hút đều có một dây điện, nối đến trêи máy móc trước mặt tôi. Mà trêи màn hình tinh thể lỏng phía đông giường bệnh của tôi lại lần lượt xuất hiện các loại hình ảnh tôi xem không hiểu là gì. Quỷ Vương nói với tôi: “Lần này gặp phải cao thủ, A Long nói với ta, nếu lần này không phải người nhiều đi, khả năng hắn cũng không về được.” Tôi nói: “Sao lại thế? Hai đứa trẻ kia đến tột cùng là cái quái thai gì? Đánh không trúng, giết không chết. Nói chuyện cùng bọn nó cũng không trả lời, hơn nữa tròng mắt sẽ lập loè ra quang mang, mới vừa nhìn một cái liền té xỉu.” Quỷ Vương suy nghĩ nói: “Đem thiên thạch giao cho ngươi bảo quản, xác thật là ta sơ sót, ta chỉ là muốn cho thiên thạch ở gần ngươi xem có thể cùng Quỷ Nhãn sinh ra cái phản ứng gì hay không. Tương truyền bản thân thất tinh Ma Thư cũng ẩn chứa rất nhiều sức mạnh. Bất quá hiện tại xem ra để ngươi bảo quản thiên thạch là một quyết định sai lầm.” “Ta quá yếu, những địch nhân ẩn giấu ở sau lưng có thể tìm ra nhược điểm của ta, dùng nó để đánh bại ta.” “Hai đứa trẻ kia, nghe tin tức A Long mang về khiến ta đứng ngồi không yên, loại bản lĩnh này ta chưa nghe qua bao giờ, ta cảm thấy chỉ sợ lấy năng lực của ta gặp phải hai đứa trẻ kia cũng không biết nên động thủ như thế nào.” Ngữ khí Quỷ Vương nói chuyện rất là phiền muộn. Tôi cảm thấy Quỷ Vương hiện giờ, cùng Quỷ Vương lúc trước có chút bất đồng. Lần đầu tiên gặp được Quỷ Vương ở đập nước trong sông nhỏ. Hắn rất có thái độ bất cần, nhưng bắt đầu từ lần thứ hai thấy hắn, ngữ khí hắn bắt đầu chuyển biến, không còn xuất hiện qua một tia bất cần, giống như từ đầu đến chân hoàn toàn thay đổi thành một người khác. Cái này khiến cho tôi rất là khó có thể lý giải. Ở nghỉ ngơi chỗ này cả đêm, ngày hôm sau Tô Trinh gọi điện thoại cho tôi nói nàng đã từ Thiên Sơn trở lại. Nàng xin Lão Lạt Ma giúp tôi suy đoán con đường kế tiếp một lần, nhưng kết quả suy đoán khiến bản thân Lão Lạt Ma cũng sợ hãi, Tô Trinh cũng sợ hãi. Cho nên nàng rất muốn gặp tôi. Tôi đưa di động cho tiểu hộ sĩ, tiểu hộ sĩ nói để cho Tô Trinh đi chỗ nào đó chờ, đến lúc đó sẽ có một chiếc xe đi đón nàng. Nửa giờ lúc sau, Tô Trinh tới. Lúc vào trong phòng, tiểu hộ sĩ đi ra ngoài, Tô Trinh hoảng hốt chạy đến trước mặt tôi hỏi: “A Bố, ngươi làm sao vậy?” Tôi nói: “Đừng lo lắng, chỉ là tối hôm qua tao ngộ phục kϊƈɦ, Lão Lạt Ma giúp tôi suy đoán ra cái kết quả gì?” Quỷ Vương vừa nghe đến suy đoán, cũng rất hứng thú hướng tới tôi nhìn lại, nhưng mà hắn không nói chen vào. Tô Trinh đưa cho tôi một tờ giấy, sau đó hơi mang ý đề phòng đối với tôi nói: “Ta đều viết ở đây, chính ngươi tự xem đi.” Tôi mở ra tờ giấy, bên trêи viết: “Vật đổi sao dời, cao sơn lưu thủy, tiền sinh hậu tử, tiều ấu hậu lão.” Đây là nửa câu trêи. Còn có nửa câu dưới. “Ngân hà nghịch lưu, sơn khiên băng toái, vô tử vô sinh, bất lão hữu ấu.” Hai câu này cũng không khó đọc, hẳn là Lão Lạt Ma đọc lại cho Tô Trinh viết xuống cho tôi xem, hơn nữa bên trêи còn cố ý dùng chữ dân tộc Tạng cùng với tiếng Trung đặc biệt đánh dấu bốn chữ. “Lá rụng thăng thiên.” Cái này sắp thành một cái câu đối rồi, có vế trêи có vế dưới, cuối cùng còn có hoành phi, nhưng chính là tôi xem không hiểu. Tôi không kiêng dè cái gì, trực tiếp đem tờ giấy đưa cho Quỷ Vương, Tô Trinh kinh ngạc không thôi, tin tức trọng yếu như vậy tôi thế mà giơ tay liền cho người khác nhìn. Ở thời điểm này, tôi cảm thấy Quỷ Vương có thể tín nhiệm. Hắn cầm tờ giấy nhìn một hồi, sau đó đem tờ giấy đưa lại cho tôi, nói: “Không hiểu, nhìn cách thức viết ra đoạn ý tứ này cũng biết là đã từ trong mơ hồ suy diễn ra kết quả, nếu không sẽ không viết như thế.” Quỷ Vương vừa nói như vậy, tôi cùng Tô Trinh đều hứng thú, suy đoán ra kết quả rồi viết xuống còn cần phải dùng phương thức đặc thù sao? Tôi hỏi Quỷ Vương một chút, Quỷ Vương cười nói: “Từ xưa đến nay, Thiên cơ không thể tiết lộ. Số mệnh ngươi nên có, ngươi sẽ có. Ngươi phát tài sớm hay muộn ngươi cũng sẽ phát tài. Ngươi nên cửa nát nhà tan cũng sớm hay muộn cũng sẽ cửa nát nhà tan. Cho dù có người trước tiên giúp ngươi đoán ra thiên cơ, hắn cũng không dám không cố kỵ nói thẳng cho ngươi, nếu không, hắn nhất định sẽ có thiên phạt giáng xuống, đây là thiên cơ.” Lời này khiến cho Tô Trinh cùng tôi sửng sốt, Quỷ Vương cười nói: “Thật không dám dấu diếm, ta cũng sẽ suy đoán, chẳng qua phương thức bất đồng, độ chuẩn xác bất đồng.” Chỉ chốc lát, tôi đem địa phương dấu thiên thạch nói cho tiểu hộ sĩ, để Quỷ Vương lệnh cho thủ hạ đem hai viên thiên thạch trở về. Nhưng đến chạng vạng, thủ hạ của Quỷ Vương mang về tin tức, nói thiên thạch không thấy. Không đơn thuần chỉ là là tôi, ngay cả Quỷ Vương cũng chấn kinh, hai khối thiên thạch kia, đồng thời không thấy! Tôi rõ ràng giấu kĩ, hơn nữa trừ tôi, bất kỳ ai cũng không biết. Tuy nói trong đó tên Béo cũng biết chỗ giấu một viên, nhưng tên Béo tuyệt đối không biết viên thiên thạch còn lại ở đâu, đối phương có thể thông minh như thế? Hai khối đều tìm được? Thấy sắc mặt Quỷ Vương ngày càng khó coi, tôi móc di động ra nói: “Không có việc gì, ta đem ký hiệu đồ án bên trêи đều chụp rồi.” Tâm tình Quỷ Vương lúc này mới hơi giãn ra, chỉ là lo lắng sốt ruột nói: “Cũng không biết hai cái thiên thạch kia có ẩn chứa sức mạnh trong thất tinh Ma Thư hay không, ai, chỉ hận ta quá tham, một hai phải tu luyện cấm thuật thất truyền khiến cho hiện tại nằm ở trêи giường bệnh, trở thành một người vô dụng.” Tôi biết trong lòng Quỷ Vương khẳng định không dễ chịu, loại người như hắn là người trời sinh làm đại sự, lúc này thiên thạch bị địch nhân không biết tên phía sau màn cướp đi, xem ra Quỷ Vương thật sự có cảm giác hổ xuống đồng bằng bị chó khinh. Không nói Quỷ Vương ở thời khắc đỉnh phong, chỉ cần thực lực Quỷ Vương ở lúc xử lý Hỏa Vân Thương, đó là cỡ nào mạnh mẽ? Vẫy tay một giây là có thể đánh Hỏa Vân Thương thành tôn tử, nếu Quỷ Vương không có tu luyện thất bại, vậy giờ này khắc này Quỷ Vương có lẽ đã quét ngang thiên hạ không chừng. Tôi nói: “Để tứ đại hộ pháp rời núi đi? Bốn người bọn họ bản lĩnh đủ để xoay chuyển trận thế này, sự tình còn lại giao cho bốn người bọn họ đi.” Quỷ Vương thở dài, nói: “Nghiêm khắc mà nói, trêи thực tế tứ đại hộ pháp cùng ta ngang hàng, nhưng bản lĩnh bọn hắn không cao hơn ta, cho nên mới nghe lệnh của ta, hiện tại ta đã thành phế nhân, bọn họ là sẽ không nghe lệnh của ta.” Nghe Quỷ Vương nói, tôi cũng nhịn không được than thở. Tự cổ chí kim, toàn bộ thế giới đều là một cường giả thế giới, kẻ thất bại là không có quyền lên tiếng. Thời điểm Quỷ Vương bễ nghễ thiên hạ, bọn họ như Thiên Lôi Quỷ Vương sai đâu đánh đó. Mà khi Quỷ Vương tu luyện thất bại, thiếu chút nữa chết đi, bọn họ căn bản là không để ý đến Quỷ Vương. Tôi cũng đã hiểu vì sao lúc này bên người Quỷ Vương không có quá nhiều cao thủ hộ vệ, hoá ra những cao thủ đó đều là cây đổ bầy khỉ tan. Dù sao Ngự Quỷ Môn có truyền thừa gần trăm năm lịch sử này nguyên bản cũng không phải là cái môn phái tốt đẹp gì, hơn nữa thời gian Quỷ Vương tiếp nhận Ngự Quỷ Môn cũng không dài, cùng với lúc này tu luyện thất bại, kiếm củi ba năm thiêu một giờ, Quỷ Vương thật sự hổ lạc đồng bằng. Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ, rất là cảm khái, sức mạnh thiên hạ vô song cũng giống như quyền lực trêи quan trường, đều dễ dàng khiến người ta mê muội. Nếu Quỷ Vương có thể không truy tìm sức mạnh, lấy thực lực của hắn tôi thật không biết đương kim thiên hạ còn ai có thể đánh thắng được hắn, nhưng hắn theo đuổi hoàn mỹ, theo đuổi cực hạn, cuối cùng ngược lại công dã tràng. “Tô Trinh, nàng đừng lưu lại bên cạnh ta, ở đây có người chiếu cố ta, ta cho ngươi một địa chỉ, ngươi hiện tại đi cùng Cát Ngọc đi, để tránh nàng có nguy hiểm.” Tôi đem địa chỉ nhà nói cho Tô Trinh, Tô Trinh nhanh chóng rời đi nơi này, lập tức tôi hỏi Quỷ Vương: “Bước tiếp theo nên đi như thế nào?” Quỷ Vương nói: “Ngươi ở chỗ này hảo hảo dưỡng thương, đồng thời ta giúp ngươi giải nghĩa suy đoán. Hai ngày này, chúng ta sẽ làm đại sự!” Xem biểu tình cuồng nhiệt trong mắt Quỷ Vương, không giống như là người suy yếu chút nào, càng như là nắng gắt mặt trời giữa trưa.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]