Tên Béo rút ra một thanh chủy thủ từ trong ống quần, vọt tới nam tử che mặt, đừng nhìn tên Béo này thân thể to béo, nhưng khi đánh nhau thì thân thể nhanh nhẹn dị thường, không khác gì Hồng Kim Bảo. Nhưng mà có nói người trong nghề vừa ra tay liền biết có được hay không. Tên Béo tuy rằng rất nhanh nhẹn, thể lực cũng lớn, nhưng công kϊƈɦ của nam tử che mặt sắc bén xảo quyệt, chuyên tấn công vào những vị trí tên Béo không thể phòng ngự, thẳng cho tên Béo đánh liên tục lui về phía sau. Một mực lui tới giữa đường lớn. Tôi rút ra hắc quang chủy thủ từ sau lưng, hét lớn một tiếng: “Ta tới!” Tên Béo thoát li vòng chiến. Một đôi tiểu hài tử kia liền đứng ở bên người tên Béo, một câu cũng không nói, cứ như vậy lẳng lặng nhìn tên Béo. Tên Béo một phen lau mồ hôi trêи trán nói: “Hai đứa các ngươi đi theo ta làm gì? Xem tuổi tác các ngươi là học sinh tiểu học đi?” Hai tiểu hài tử không để ý tới hắn, tên Béo châm một điếu thuốc, nói: “Có chơi liên minh anh hùng không? Có phải là chơi nghiện rồi hay không? Đúng rồi, bài tập hè làm xong chưa? Chưa làm xong liền nhanh về nhà làm a, cứ nhìn chằm chằm ta làm gì?” Mặc kệ tên Béo nói như thế nào, hai tiểu hài tử kia trước sau không phản ứng hắn, cái này cũng khiến cho tên Béo rất xấu hổ. Mà tôi cùng nam tử che mặt so chiêu đồng thời phát hiện gia hỏa này cũng tuyệt đối là một cao thủ, đều nói truyền thừa cổ võ thuật đã sớm thất truyền, tôi thật là đánh chết đều không tin. Kỳ thật, chân chính công phu vẫn còn tồn tại, chẳng qua theo khoa học kỹ thuật hiện đại tiến bộ, những cao thủ công phu nếu ở khắp nơi hiển lộ chính mình, ngược lại sẽ có cảm giác cùng xã hội đương đại không hòa hợp. Cho nên các cao nhân đều là mai danh ẩn tích, giấu mình đi rồi. Tôi dùng tới sức mạnh Long xà đồ đằng, cũng miễn cưỡng cùng gia hỏa này đánh thành ngang tay. Mà khi đường lang đao của hắn hơi cắt vào da thịt của tôi, cảm giác lập tức không còn như vậy. Ban đầu là cánh tay trái của tôi, ở chỗ khuỷu tay bị đường lang đao dính đầy máu màu xanh lục của hắn cắt một chút, mới đầu tôi không để ý, dù sao tôi cũng có sống Thái Tuế cùng với bất tử ma tâm, chúng nó sẽ giúp tôi chữa trị. Nhưng không bao lâu, khi cùng nam tử che mặt so chiêu, tôi mơ hồ cảm thấy cánh tay trái ngứa ngáy khó chịu, thế cho nên khi tôi ngăn cản hắn tiến công luôn là chống đỡ không được, trêи người chậm rãi bị cắt hơn mười đao. Khi một chân tôi đá lui nam tử che mặt, nhìn chăm chú nhìn lên khuỷu tay không khỏi chấn động! Da thịt chỗ khuỷu tay chẳng những không có khép lại, ngược lại bắt đầu thối rữa, trong da thịt mơ hồ có một ít con sâu bọ đang ngọ nguậy. Tôi thật sự hoảng sợ, tạm thời tôi còn nhìn không thấy những con sâu đó, chỉ là cảm thấy bên trong máu thịt tựa hồ có cái gì đang nhúc nhích. Nam tử che mặt nhìn tôi chằm chằm, cười lạnh nói: “Thái Tuế sống là không thể chữa trị loại vết thương miệng, ngươi cho ta thiên thạch, ta cho ngươi thuốc giải, thế nào?” Khả năng đêm đó trêи đường nhỏ trong rừng, nam tử che mặt cũng coi thường thực lực của tôi, không có bôi độc ở trêи mũi lao, bằng không vào đêm đó viên thiên thạch đầu tiên sẽ thuộc về hắn. Tôi nói: “Được, ngươi tới đây ta nói cho ngươi thiên thạch ở đâu.” Nam tử che mặt thu hồi đường lang đao, đi đến bên người tôi nói: “Thiên thạch trước mắt tổng cộng xuất hiện hai viên, đừng cùng ta giở trò, hai viên ta đều muốn.” Tôi cắn răng, chịu đựng cả người ngứa ngáy nói: “Được!” Trong lúc tôi làm ra vẻ móc di động, trong nháy mắt tôi trực tiếp một đao hướng tới trái tim nam tử che mặt đâm đi lên, trêи mặt hắn không có quá nhiều kinh ngạc, trực tiếp duỗi tay bắt lấy cổ tay của tôi, cười nói: “Ngươi ở trước mặt ta, thật sự quá non.” Tôi hỏi ngược lại: “Phải không?” Oanh một tiếng, trêи cổ tay tôi bốc lên ngọn lửa màu đỏ đen, đây là ma diễm! Hai quả trái tim độc nhất thiên hạ dung hợp thành bất tử ma tâm, hơn nữa tu luyện công pháp cùng với hấp thu sức mạnh trong cơ thể Hỏa Trung Lô, tôi cũng có thể khống chế ngọn lửa, chẳng qua trong lúc sinh hoạt hằng ngày tôi chưa bao giờ sử dụng, ví dụ như hút thuốc, tôi vẫn thích dùng bật lửa. Ma diễm này có một chỗ lợi hại, chính là trêи tay hừng hực lửa lớn, nhưng kỳ thật đốt không cháy quần áo, không cháy da thịt, nhưng linh hồn lại bị ngọn lửa đốt cháy, tra tấn. Vừa mới đầu nam tử che mặt còn có thể chịu đựng, nhưng chậm rãi cũng đau đến rêи rỉ, hương vị tra tấn linh hồn, chỉ có thể nói ai bị người đó biết. “Đưa thuốc giải cho ta!” Tôi cắn răng lớn tiếng nói. Nam tử che mặt hé miệng cắn đầu lưỡi chính mình, phụt một tiếng, một mảnh máu màu xanh lục phun hướng về phía miệng vết thương của tôi, tức khắc cả ngứa ngáy người đều từ từ rút đi. “Mập mạp! Chuẩn bị lui lại!” Tôi không quay đầu, trực tiếp hô to một câu. Nhưng phía sau vẫn không truyền đến thanh âm tên Béo đáp lại, tôi lại hô to một câu: “Mập mạp! Chuẩn bị lui lại, ngươi có phải ngủ rồi hay không!” Nam tử che mặt chịu đựng ma diễm đau nhức, cười cười, nói: “Ngươi quay đầu lại nhìn xem sẽ biết.” Trò hề này khi tôi còn là nhỏ thường xuyên lấy lừa người, nhưng lúc này tôi thật sự phải quay đầu nhìn xem, bởi vì tôi liên tục gọi hai câu tên Béo cũng không trả lời. Trong tay không khỏi tăng thêm sức mạnh ma diễm và nắm chặt hai tay nam tử che mặt. Quay đầu nhìn lại, trái tim tôi thịch một cái nhảy rộn, cả người tôi thiếu chút nữa ngồi xổm xuống dưới đất. Một đôi tiểu hài tử kia lẳng lặng đứng ở phía sau tôi, ngẩng đầu ngốc ngốc nhìn tôi, cũng không nói lời nào, cứ nhìn chằm chằm tôi như vậy. Mà tên Béo, sớm đã không thấy thân ảnh, tựa như đột nhiên bốc hơi khỏi nhân gian rồi. “Mập mạp đi đâu vậy!” Tôi lớn tiếng nói. Hai đứa trẻ kia vẫn cứ nhìn chằm chằm vào tôi, nam tử che mặt cười nói: “Quy củ cũ, ngươi đưa ta thiên thạch, ta đem ngươi bằng hữu trả cho ngươi, thế nào?” “Nghĩ thật hay!” Bỗng nhiên một tiếng hét to từ rừng cây bên cạnh truyền đến, tôi tập trung nhìn lại, A Long cầm trong tay một cây búa ngắn hướng tới nam tử che mặt chém tới. Nam tử che mặt hoảng sợ, đá một chân thật mạnh và ngực tôi tránh thoát cổ tay khỏi tay của tôi, bản lĩnh A Long cũng không thấp, lúc này cùng nam tử che mặt chiến cùng nhau. Thẳng đến giờ khắc này tôi mới bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai vừa mới bắt đầu tên Béo cùng nam tử che mặt đàm phán chính là cố ý kiêu ngạo, hắn tựa hồ nhìn ra bộ dáng nam tử che mặt cũng không tính toán động thủ, cho nên cố ý kϊƈɦ hắn lại cố ý biểu hiện ra bộ dáng tham tài, nhằm kéo dài thời gian. Bởi vì vấn đề mấu chốt ở trong tin nhắn của chúng tôi, đã có người phát tin nhắn nhắc nhở chúng tôi cẩn thận, vậy người phát tin nhắn tất nhiên biết đêm nay sẽ xảy ra chuyện, bọn họ nhất định sẽ tìm mọi cách tìm được chúng tôi, cho nên kéo dài thời gian mới là lựa chọn tốt nhất. Hoá ra tên Béo này cũng là đầu óc đầy mưu kế a, quả nhiên không thể trông mặt mà bắt hình dong. Tôi tiêu hao lượng lớn ma diễm, lúc này thân thể suy yếu, phịch một tiếng tê liệt ngã xuống ở bên đường, tôi gian nan từ trêи mặt đất ngồi dậy, ngồi ở mép đường cái, châm một điếu thuốc, mà hai tiểu hài tử kia lúc này liền đứng ở trước mặt tôi, nhìn vẫn luôn chằm chằm vào tôi. Tuy rằng trêи mặt hai người bọn họ không có biểu tình gì, nhưng tôi luôn là cảm thấy khóe môi nữ đồng kia tựa như có ý cười, mà khóe mắt nam đồng lại tựa như khóc. Tôi nói: “Hai ngươi vẫn luôn nhìn ta làm gì?” Hai người bọn họ không hé răng, chỉ nhìn chằm chằm vào tôi. Tôi lại nói: “Hai ngươi tên gọi là gì? Có thể nói chuyện một chút không?” (edit: sao a Bố ko nghĩ đến tại sao mập mạp bị bắt nhỉ, ngốc tử!) Hai người bọn họ vẫn là không hé răng, tôi hút một hơi thuốc nghĩ thầm hai gia hỏa này rất kì lạ a, lần thứ ba tôi hướng tới bọn họ nhìn lại, nói: “Hai ngươi chỉ cần nói một lời, ta liền đem thiên thạch giao cho hai ngươi, thế nào? Không tin có thể ngoéo tay a.” Khi nói chuyện, tôi vươn ngón út cong lại thành hình móc câu, đối hai người bọn họ giơ ra. Nhưng hai đứa trẻ động cũng không động một chút, vẫn cứ đứng ở tại chỗ, không chớp mắt nhìn chằm chằm tôi, tôi vỗ trán một cái nói: “Có chút ý tứ a, hôm nay gặp được hai cái quái thai.” Người lớn đều không thể làm được không rêи một tiếng, tiểu hài tử như thế nào có thể làm được? Tình huống này đều là người cực kì si ngốc đi? Hoặc không chính là người thực vật. Cứ ngồi nghĩ như vậy, tôi không để ý lắm lại hướng tới hai người bọn họ nhìn lại, bỗng nhiên trong đầu tôi ầm ầm chấn động, chỉ cảm thấy trong ánh mắt nam đồng kia chảy ra hồng quang, mà cái trong ánh mắt nữ đồng kia lại là tản ra lục sắc tối tăm nhàn nhạt. Mà đầu tôi cũng dần dần mê muội, chậm rãi, đầu càng ngày càng nặng. Tôi lúc này mới bừng tỉnh lại, ngàn vạn lần không thể nói chuyện cùng hai đứa nhỏ, càng không thể nhìn hai mắt bọn họ, ở một khắc cuối cùng tôi thanh tỉnh, tôi cắn răng rút ra chủy thủ, hướng tới hai người bọn họ đâm tới. Tôi đã không để bụng hai người bọn họ còn có phải hài tử hay không, bề ngoài là hài tử ngây thơ chẳng qua là lớp ngụy trang của sự tà ác, tôi cần phải đối hai người bọn họ động thủ! Nhưng một chủy thủ này đâm tới trêи mặt nam đồng lại trực tiếp đâm vào không khí! Trong nháy mắt khi chủy thủ xuyên qua mặt nam đồng, nam đồng vẫn luôn không có cảm xúc bỗng nhiên oa oa khóc rống lên, mà nữ đồng lại là nhìn chằm chằm tôi, hì hì cười vui vẻ. Bùm một tiếng, tôi ngã xuống trêи mặt đất, mất đi thần trí…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]