Chính giữa tầng tháp nhiều ra một cái bồn. Bồn này là làm bằng đá, thoạt nhìn kỹ thuật điêu khắc cũng không tệ lắm, hơn nữa trong bồn biên còn có một ít vết tro xám đen. Như là trước kia đã từng đốt qua giấy vàng mã, còn lại cũng không có gì khác. Cứ như vậy đi tới phía trước, bỗng nhiên bầu trời bên ngoài sáng bừng, một tia chớp xẹt qua hư không, ngay sau đó một tiếng sét nổ vang ở xung quanh Thông Thiên Phù Đồ. Từng trận cuồng phong thổi quét vào, cỗ gió này thổi đến trêи người có cảm giác giống như đã từng quen biết, làm tôi hoảng hốt không thôi. Đột nhiên trong chậu đá phía sau tạch một tiếng bốc lên ngọn lửa! Tôi quay đầu nhìn lại phía sau, không khỏi trợn mắt há hốc mồm. Trong chậu đá cái gì cũng không có nhưng cứ như vậy trống rỗng cháy lên ngọn lửa. Trêи bầu trời mưa to gió lớn, sấm chớp ầm ầm, hơn nữa chậu đá trong tháp bỗng nhiên bốc cháy, trong lòng tôi đột nhiên cả kinh, nhớ tới tứ đại Ma Đà! Phong hỏa lôi vũ, hoặc cũng có thể là phong hỏa lôi băng. Có lẽ là trùng hợp, cũng có lẽ là do tôi quá mẫn cảm, nhưng cảm thấy chuyện này rất là quái dị. Tràn ngập nghi hoặc trước sau không giải thích được, tôi vẫn cứ hướng tới tầng trêи đi đến, đại khái đi hơn mười tầng nữa, tháp thân càng ngày càng hẹp. Lúc này diện tích tháp thân cũng chỉ như một gian phòng ở, không đến hai mươi mét vuông. Lại đi lên trêи hơn mười tầng, đại khái khoảng 5-60 tầng, diện tích tầng chỉ bằng nửa gian phòng ở, lớn hơn buồng vệ sinh không được bao nhiêu, cầu thang đều đã rất rất hẹp, chỉ có thể một người đi qua. Tôi thầm nghĩ, nếu cứ như vậy đi tiếp, có thể nào cuối cùng tôi sẽ đứng ở trêи đỉnh tháp? Nghĩ như vậy, tôi tiếp tục đi lên một tầng, mà lúc này, tôi hẳn là đã đi tới tầng thứ sáu mươi tầng! Trong tháp rộng mở thông suốt, diện tích thế nhưng lại lớn đến không được, đơn giản nhìn lại, ít nhất cũng phải trêи trăm mét vuông. Chấn động, trong đầu tôi hiện lên tạo hình của Thông Thiên Phù Đồ. Tháp cơ rộng, càng lên cao càng hẹp, một tầng cuối cùng trêи đỉnh tháp thế nhưng lại lớn như vậy, tôi chưa bao giờ thấy cổ tháp nào tạo hình quái dị như thế, hơn nữa kiến tạo như vậy mà nói, một tầng bên trêи giống như rất không an toàn đi? (A Bố chắc chưa đọc 7 viên ngọc rồng nên chưa thấy nơi ở của Thần mèo Korin rồi :))~ ) Tôi phóng nhãn nhìn lại, trong một tầng tháp này tràn ngập trang trí phong cách dị vực, ở phía trước mặt tôi, có một cái ghế dựa bằng đá, phần lưng ghế dựa là tạo hình một cái đầu voi, hai bên tay ghế dựa là bộ dáng xương khô, rất là quái dị. Hơn nữa quái dị nhất chính là cái ghế dựa này thế nhưng là đưa lưng về phía tôi, nói cách khác, đưa lưng về phía cửa vào. Một tầng này không có kiến tạo cầu thang, nói cách khác đây tuyệt đối chính là tầng đỉnh. Tôi từ hai bên cửa sổ nhỏ nhìn xuống xem, chỉ thấy mình đứng ở phía trêи đám mây, bởi vì tình cảnh bên ngoài cái gì cũng đều nhìn không thấy, duy nhất có thể nhìn chính là từng mảnh mây mù trước mặt. “Ngươi quả nhiên tới, không tồi, không có để ta thất vọng.” Một âm thanh, từ Ma Tượng bảo tọa (là cái ghế dựa bằng đá có đầu voi đó) sau lưng tôi truyền đến. Một tiếng vang nhỏ, Ma Tượng bảo tọa xoay ngược lại đây, người đập vào mắt tôi khiến tôi thình lình kinh hãi! Người mang mặt nạ băng tinh! “Ngươi không phải Lão Tổ! Ngươi đến tột cùng là ai!” Tôi lớn tiếng hỏi. Người này, đúng là lúc trước ở đập nước lớn giơ tay liền xử lý Hỏa Vân Thương, người đeo mặt nạ băng tinh, lúc ấy nữ cảnh sát từ sau lưng hắn đánh lén, đem mặt nạ hắn đánh rơi xuống dưới, thấy rõ chân dung hắn. Nhưng khi hắn quay đầu lại, lại là dung mạo của Lão Tổ, tôi lúc ấy thật sự cho rằng hắn là Lão Tổ. “Ta là ai? Ha ha ha ha, ngươi đoán xem?” Cao nhân đeo mặt nạ băng tinh thế nhưng lại cười ha ha với tôi, cùng tôi chơi đoán chữ. Tôi biết hắn đối với tôi không có ác ý, tôi nói: “Xem ra, cái gọi là Đế Thực Vương, là giả?” Cao nhân đeo mặt nạ băng tinh sửng sốt, tuy rằng tôi không thấy rõ biểu tình của hắn bên dưới mặt nạ, nhưng mơ hồ có thể nhìn thấu hắn sững sờ một chút, sau đó hắn nói: “Không sai, truyền thuyết Đế Thực Vương là thật sự tồn tại, nhưng Đế Thực Vương sớm đã chết hơn một ngàn năm, là không có khả năng tồn tại.” “Tứ đại Ma Đà kia, cũng là giả?” Tôi lại hỏi. “Truyền thuyết tứ đại Ma Đà cũng vẫn luôn tồn tại, nhưng thật sự có tứ đại Ma Đà hay không, ai biết được?” Người đeo mặt nạ băng tinh ngồi ở trêи Ma Tượng bảo tọa, mở ra hai tay, một cỗ khí thế vương giả phát ra. Tôi giật mình nói: “Nguyên lai ngươi chính là Quỷ Vương!” Tôi vừa dứt lời, thân hình hắn bỗng ầm ầm chấn động lớn, Ma Tượng bảo tọa lui về phía sau ước chừng ba bốn mét, hắn không tự chủ được vỗ vỗ tay, trong miệng nói: “Ghê gớm, ghê gớm! Ngươi như thế nào biết ta là Quỷ Vương?” Trong lời nói của hắn tràn ngập hứng thú, giống như rất muốn biết tôi làm sao đoán ra được. “Theo một đường đi tới gặp vô số hung hiểm, mà trong từng mệnh lệnh Ngự Quỷ Môn đã cho ta, đều là những sự tình còn chưa phát sinh qua, chờ khi ta chân chính trải qua lại phát hiện cùng Ngự Quỷ Môn tiên đoán hoàn toàn tương đồng! Ta mới đầu còn cho rằng đây là Quỷ Vương thần cơ diệu toán, có thể biết được quá khứ vị lai, hiện tại ngẫm lại, ha ha ha, đều là chính ngươi một tay an bài đi?” Tôi đứng ở tại chỗ, nhìn chằm chằm Quỷ Vương nói. Lúc trước Quỷ Vương ở trong DVD vẫn luôn không chịu xoay người, có lẽ chính là bởi vì hắn mang mặt nạ băng tinh, không muốn để tôi biết Quỷ Vương chính là người đã từng trợ giúp tôi, như vậy, tôi liền có thể ở dưới sợ hãi tạo áp lực, hoàn thành nhiệm vụ. Hiện tại ngẫm lại, đây căn bản không phải là nhiệm vụ, đây là Quỷ Vương rèn luyện tôi, chỉ đến vậy mà thôi. Quỷ Vương không nói, gương mặt đằng sau mặt nạ băng tinh kia cũng không biết là biểu tình gì. Thật lâu sau, hắn híp mắt nói: “Ta thật đúng là xem thường ngươi, A Bố, ngươi rất ghê gớm.” Tôi không hé răng, Quỷ Vương tiếp tục nói: “Ta xác thực không thể bấm đốt tay tính toán quá khứ vị lai, tứ đại Ma Đà cũng đều là ta an bài, cho nên một đường này ngươi mới có thể đi thuận lợi như vậy.” “Tứ đại Ma Đà, là thủ hạ của ngươi sao?” “Không sai, tứ đại Ma Đà chính là tứ đại hộ pháp của Ngự Quỷ Môn, tu luyện bản lĩnh đặc thù, chia làm phong hỏa lôi băng, nếu không phải ta an bài tốt, các ngươi chính là có một trăm cái mạng, cũng chết ở chỗ này.” Lời của Quỷ Vương, tôi tin. Tỷ như Phong Trung Túy, vừa thấy chính là thế ngoại cao nhân, hắn đánh tôi ba chiêu khẳng định không sử dụng toàn bộ bản lĩnh, bằng không trực tiếp đem tôi đánh chết. Cho nên ở chiêu thứ ba, thiết tâm của Lão Tổ phát ra uy lực, tôi mới có thể bắt lấy tay hắn. “Quỷ Vương, nguyên lai là ngươi thăm dò ta, chỉ là để thuộc hạ của ngươi phối hợp cùng ta diễn một vở kịch, đúng không?” Quỷ Vương lắc đầu, từ trêи Ma Tượng bảo tọa đi xuống, đối với tôi nói: “Nhân sinh như kịch, kịch như nhân sinh, chúng ta là diễn trò, nhưng lại là từ diễn thành thật!” Một câu cuối cùng này, Quỷ Vương tăng thêm ngữ khí, cả người tôi chấn động, thất thanh nói: “Lôi Trung Vân không phải giả chết? Mà là thật sự đã chết?” “Đúng vậy, Lôi Trung Vân không phục tung mệnh lệnh của ta, cho nên, hắn cần phải chết! Muốn làm đại sự phải tàn nhẫn! Biết Phong Trung Túy vì cái gì không có thương tổn ngươi không? Bởi vì hắn là người thông minh, hắn tuy rằng không hiểu làm sao ở sau lưng thao túng, nhưng hắn hiểu được bo bo giữ mình.” Trách không được Lôi Trung Vân lúc sắp chết, trong miệng nỉ non một câu: “Ngươi vì cái gì muốn giết ta?” Phỏng chừng “ngươi” mà hắn nói, chính là nói Quỷ Vương. “Lôi Trung Vân đã chết, còn sẽ có Lôi Trung Vân đời kế tiếp tiếp nhận, cái này ngươi liền không cần để trong lòng đi.” Quỷ Vương tới bên người tôi vỗ vỗ bả vai tôi an ủi nói. Tôi đối với tranh đấu bên trong Ngự Quỷ Môn không có hứng thú, sau khi ừ một tiếng, lại hỏi: “Đồ vật ở trêи đỉnh Thông Thiên Phù Đồ này, cũng chính là không tồn tại? Mục đích ngươi để cho ta tới nơi này, chỉ là muốn rèn luyện ta, để ta hấp thu sức mạnh của Hỏa Trung Lô, dung hợp bất tử ma tâm?” Quỷ Vương lắc lắc đầu, nói: “Ta nhưng không có thời gian rảnh rỗi làm cái chuyện này, trong tầng đỉnh trêи Thông Thiên Phù Đồ xác thực có dấu một kiện đồ vật, ta cần ngươi trợ giúp mới có thể lấy ra.” Tôi hỏi: “Thứ gì?” Quỷ Vương không trả lời tôi vấn đề này, mà là từ trong tay lấy ra một cái bình thủy tinh trong suốt đưa cho tôi đồng thời nói: “Còn nhớ rõ nàng sao?” Tôi nghiêng đầu nhìn lại. Ta đi! Là không quân số một! Nữ quỷ bị nhốt ở trong bình thủy tinh, làm bộ đáng thương nhìn tôi, vẻ mặt ngốc manh, tôi từ trong tay Quỷ Vương tiếp nhận bình thủy tinh, mở nút, nữ quỷ bay ra tới, vẻ mặt muốn khóc bộ dáng ủy khuất nhẹ nhàng túm vạt sau áo tôi, nhỏ giọng nói: “Ta mới nghĩ ra một cái tên rất êm tai, rất êm tai.” Tôi ừ một tiếng, nói: “Về sau lại chậm rãi nói đi.” “Không được, ta hiện tại liền phải nói cho ngươi, về sau liền không còn cơ hội.” Nàng rất ủy khuất, dù sao cũng bị Quỷ Vương giam giữ thời gian dài. “Được, được, được, ngươi nói.” Tôi nghiêng đầu về sau nhìn nàng nói. Nữ quỷ hít cái mũi một chút, nói: “Ta họ Đoạn, gần nhất Quỷ Vương vẫn luôn để cho ta đọc sách, ở trong sách ta thấy được một cái tên, gọi là Đoạn Thư Nghiên, ngươi cảm thấy được không?” Tôi gật đầu, nói: “Tốt tốt tốt, ngươi không có việc gì, tự mình chui vào chai đi.” Nữ quỷ sửng sốt, nghi hoặc nói: “Ngươi không ăn ta sao?” Tôi cũng sửng sốt, đầu tiên là nhìn nữ quỷ một cái, lại nhìn về phía Quỷ Vương, tuy rằng tôi nhìn không thấu biểu tình của Quỷ Vương, nhưng đôi mắt bên dươi mặt nạ kia, tựa hồ ánh mắt lập loè thâm thúy…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]