Nghĩ như vậy cũng không đúng, Quỷ Vương khẳng định không phải Lão Tổ, bởi vì nếu Lão Tổ muốn tăng lên thực lực của tôi thì không cần thiết phải dùng loại biện pháp này. Khi còn ở trêи đỉnh Thiên Sơn, Thiết tâm Lão Tổ đem đều cho tôi, đều giúp tôi đến loại trình độ này, không cần thiết lại làm ra một cái thân phận Quỷ Vương tới giúp tôi. Quỷ Vương khẳng định không phải Lão Tổ, nhưng trong DVD Quỷ Vương vẫn luôn không lộ diện. Mục đích khẳng định là không muốn để tôi nhìn thấy diện mạo thật sự của hắn, nếu không muốn để tôi nhìn, vậy nghĩa là tôi chắc chắn biết đến hắn! Thử nghĩ một chút, nếu Quỷ Vương cùng tôi vốn không che mặt, hai tôi đều không ai quen biết ai, cũng chưa ai thấy qua ai. Vậy hắn còn đưa lưng về phía tôi sao? Hắn hoàn toàn có thể lộ ra mặt mình, dù sao tôi cũng chưa thấy qua. Dù sao tôi cũng không quen biết. Nghĩ lại một chút, tôi mơ hồ cảm thấy. Quỷ Vương rất có thể chính là người đeo mặt nạ băng tinh kia! Tuy rằng nữ cảnh sát tạm thời không nói cho tôi người mang mặt nạ băng tinh kia rốt cuộc là ai, nhưng nữ cảnh sát đã từng để lộ một câu, nói tôi nhận thức người mang mặt nạ băng tinh kia. Tiếp theo, cái người mang mặt nạ băng tinh kia đối với chuyện của tôi phi thường hiểu biết, ngay cả bí mật trong Hoàng cực thuật của Lão Tổ đều biết. Thông tin trong Hoàng cực thuật che dấu bí mật tu luyện đế vương chi khí cũng là người mang mặt nạ băng tinh nói cho tôi, nếu hắn là người tôi nhận thức, vậy hắn là ai? Tôi thậm chí nghĩ đến mẹ nuôi của Cát Ngọc, chẳng lẽ lại mà bà Phùng, bác Hải đã từng nói, bà Phùng không phải là người, cũng không phải là quỷ, nhưng nàng là cái gì, bác Hải lại không nói đến. Nhìn như suy tư lâu như vậy, kỳ thật cũng chỉ trong nháy mắt công phu, trêи nắm tay tôi bốc lên ngọn lửa, một quyền đánh vào trêи ngực hỏa nhân. Tức khắc ngực hắn cháy đỏ một mảnh, tựa như khối sắt nung hồng. Hỏa nhân kinh hãi, lùi lại hai bước đồng thời bưng kín trái tim của mình, xem biểu tình của hắn, tôi biết rất đau. “Bằng hữu, không đánh nữa, chúng ta thật sự không có ác ý.” Tôi liên tục xua tay với hỏa nhân. Hỏa nhân lại không thuận theo, cắn răng nói: “120 năm chờ đợi! Chỉ vì mọc ra một đôi cánh, bay lượn bốn phía chân trời. Bị các ngươi nói hủy liền hủy, còn tưởng hoà đàm? Nằm mơ!” Dứt lời, một tay hỏa nhân xoay tròn, bỗng nhiên từ trong lòng bàn tay hắn bắn ra một tia lửa, trong nháy mắt liền biến thành một thanh hỏa kiếm. Lúc này đây, hỏa nhân là dùng hết toàn lực, tốc độ rất nhanh, tới trước mặt tôi liền chém ra một kiếm. Bởi vì lúc này toàn thân tôi vẫn là trúng kịch độc, long xà đồ đằng không dùng được, tôi chỉ có thể dùng chính mình thân thể chống đỡ, hoặc là linh hoạt tránh né. Né tránh hơn mười đao công kϊƈɦ, cuối cùng thể lực chống đỡ hết nổi, bị hỏa nhân một kiếm đâm trúng ngực! Phụt! Vô số tia lửa từ mũi kiếm bắn ra, cứ như vậy thẳng tắp cắm ở trái tim tôi. Tôi trừng lớn tròng mắt, cúi đầu, khó có thể tin nhìn chằm chằm hỏa kiếm. Trái tim chẳng những không có ngừng đập, lúc này ngược lại lại bùm bùm đập nhanh hơn, ngọn lửa trêи thân kiếm giống như là chất lỏng, nhanh chóng theo mũi kiếm, từ miệng vết thương dũng mãnh tràn vào trái tim tôi. Hỏa nhân lại kinh hãi nói: “Làm sao có thể!?” Hắn muốn rút hỏa kiếm ra, nhưng dùng sức như thế nào hỏa kiếm cũng vẫn như cũ cắm ở trêи ngực tôi, bất động. Sau khi Thiết tâm và ma tâm dung hợp, trêи người tôi luôn mơ hồ toát ra một ít lửa màu đỏ đen. Tôi biết ngọn lửa màu đen hẳn là ma tâm, ngọn lửa màu đỏ hẳn là Thiết tâm, hiện tại hai loại lửa này cùng nhau xuất hiện, hơn nữa dung hợp phi thường hoàn mỹ. Hỏa nhân chẳng những rút không ra hỏa kiếm trêи trái tim tôi, lúc này toàn thân càng là mơ hồ xuất hiện một lớp lửa hơi mỏng, tựa như một màn hào quang, chẳng qua ngọn lửa kia mới vừa xuất hiện, đã bị hút tới trêи mũi kiếm, lại từ mũi kiếm chảy trong cơ thể tôi, tụ tập ở trêи trái tim tôi. Hỏa nhân muốn giãy giụa, muốn tránh thoát, nhưng bàn tay hắn lại không cách nào buông hỏa kiếm, chỉ có thể trơ mắt nhìn ngọn lửa trong cơ thể mình trôi đi. Chỉ một lát, trêи mặt hỏa nhân càng lúc càng tái nhợt không còn tý huyết sắc, thân thể cũng bắt đầu chậm rãi sụp đổ. Hắn thống khổ gầm rú, tôi không nói hai lời, nhấc chân đá vào trêи ngực hỏa nhân, một đá này rất mạnh, một chân đem này đá bay đi ra ngoài. Lúc này bàn tay Hỏa nhân mới rời đi hỏa kiếm, ngọn lửa trong thân thể hắn không có tiếp tục bị hút đi. Lúc này hắn nằm trêи mặt đất, thân thể cực kỳ suy yếu, tôi hướng tới hắn đi tới, hắn nửa nằm trêи mặt đất, liên tục đạp chân lết về sau sợ hãi, trong miệng còn kêu: “Đừng tới đây! Đừng tới đây!” Hỏa kiếm cắm trêи ngực tôi mất đi lực lượng của hỏa nhân cũng dần dần tan thành mây khói, miệng vết thương trước ngực cũng không thấy, nhưng tôi cảm thấy trêи người càng nóng tới cực hạn. Tôi nói: “Bằng hữu, chúng ta đừng đánh, như vậy dừng tay đi, được không?” Hỏa nhân nhìn tôi chằm chằm, biểu tình trêи mặt đầy phức tạp, phẫn nộ, hối hận, sợ hãi, thất vọng, có thể nói tâm tình hỏa nhân là rất phức tạp, cảm giác muốn báo thù rồi lại báo không được, thật sự không ai có thể hiểu được. “Ngươi tên là gì!” Hỏa nhân cắn răng, nằm nghiêng trêи mặt đất hỏi tôi. “Lưu Minh Bố.” Đồng thời tôi lại hỏi lại hỏa nhân: “Ngươi tên là gì? Hỏa nhân từ trêи mặt đất đứng dậy, hướng tới chỗ sâu trong rừng cây chạy trốn, đồng thời la lên một tiếng: “Ta kêu Hỏa Trung Lô! Cuối cùng có một ngày tôi sẽ đánh bại ngươi!” m thanh càng ngày càng xa, cuối cùng biến mất không thấy, tôi rầm một tiếng, ngồi xổm ngồi ở trêи mặt đất. Vừa rồi tuy nói hấp thu rất nhiều lực lượng trêи người hỏa nhân, nhưng dù sao trạng thái tôi cũng là trúng độc, không dùng được long xà đồ đằng, không có thể lực cuồn cuộn. Nghỉ ngơi một hồi, tôi theo phương hướng Nhị gia rời đi bắt đầu tìm kiếm, cuối cùng, ở trong nhà sàn cũ nát, tìm được bọn họ. Mấy người bọn họ thấy tôi vai trần từ trong mưa to trở về, đều là nhanh chóng vọt ra, mới vừa đến trong phòng, Cát Ngọc liền cầm khăn lông giúp tôi lau tóc, u phục đại thúc giúp tôi cởi giày, lau khô hai chân. Một màn này làm tôi cảm động chỉ muốn rơi lệ. Tôi nhìn mọi người nói, nói: “Cảm ơn mọi người.” Mọi người đều sửng sốt, nhìn tôi như là nhìn quái vật, Tô Trinh đang chuẩn bị đem giày của tôi ra, lúc này cũng là sửng sốt, quay đầu lại nhìn về phía tôi, cười nói: “A Bố khi nào trở lên khách khí như vậy? Cảm giác quái quái.” Nhị gia hỏi: “A Bố, ngươi cùng thi thể người thanh niên kia so chiêu sao?” Tôi gật gật đầu, nói: “Quỷ Vương nói quả nhiên không sai, con hiện tại đối Quỷ Vương tràn ngập hứng thú.” Nữ cảnh sát lúc vừa tao ngộ Phong Trung Túy, đã bị Phong Trung Túy hung hăng đánh một trận, quần áo cả người đều rách nát rất nhiều, lúc này thấy tôi một thân một mình, đánh bại một trong tứ đại Ma Đà Hoả Trung Lô, càng là kinh ngạc vô cùng. Phải biết rằng thực lực tứ đại Ma Đà ra sao? Nàng có được bí thuật thất truyền đều đánh không lại, mà tôi một cái đầu đất, thân lại trúng kịch độc, lại có thể đánh thắng, loại khái niệm này thật sự làm người khó có thể lý giải. Lúc này nữ cảnh sát nhỏ giọng hỏi tôi: “Hai ngươi thật sự so chiêu sao?” Tôi sửng sốt, cười nói: “Đương nhiên so chiêu, bằng không tôi có thể trở về sao?” Mọi người không lên tiếng, nhưng bọn hắn đều rất muốn biết tôi một người trúng độc, như thế nào đánh thắng tứ đại Ma Đà. Tôi cũng không làm màu, liền lẳng lặng nói: “Đây là chỗ hơn người của Quỷ Vương, hắn ở trong DVD cùng tôi nói rất rõ ràng, gặp được đệ nhị Ma Đà, để chính tôi tự mình cùng hắn đánh, nhất định là chính tôi. Tôi hiện tại ngẫm lại, nếu lúc ấy mọi người theo tôi cùng nhau lên mà nói, có lẽ đến cuối cùng, mọi người tất cả đều chết. “Đệ nhị Ma Đà gọi là Hoả Trung Lô, thực lực của hắn tôi cảm thấy cùng Phong Trung Túy lão tiền bối tuyệt đối là cùng một đẳng cấp, nhưng không biết vì cái gì, lúc hắn công kϊƈɦ tôi, là sẽ luôn bị tôi trái tim hấp thụ ngọn lửa. Hắn dùng lực lượng càng lớn, đã bị tôi hút càng mạnh, đơn giản ví dụ, sức mạnh trêи người hắn giống như là một đống sắt khoáng, mà thân thể của tôi giống như là một cái nam châm lớn, hắn cách tôi xa một chút còn tốt, đến tôi gần sẽ bị tôi hút đi sức mạnh.” Vừa dứt lời, Tô Trinh liền nói: “Nguyên lai là như thế này? Trước kia ta thấy Lão Tổ cũng hấp thu hỏa diễm, nhưng chỉ có một lần.” Tôi ừ một tiếng nói: “Lúc Lão Tổ ở nhà xưởng bỏ hoang, để nàng dẫn ta tiến vào mộ huyệt phía dưới nhà xưởng, lấy thân phận Đốt tâm hành giả ban cho ta ma tâm. Sau đó ở đỉnh Thiên Sơn, lại ban cho ta Thiết tâm, hôm nay ở dưới tác động của sức mạnh của hỏa nhân, ma tâm cùng Thiết tâm hợp hai làm một. Ta nghĩ, đây là không phải Lão Tổ đã sớm an bài tốt sao? Hoặc là nói Lão Tổ có thể biết trước tương lai?” Nhắc lại chuyện mèo già không râu, Tô Trinh có chút mặt đỏ, tuy nói đó là có ý tốt, nhưng vẫn là lúc trước đã lừa gạt tôi, nàng nhỏ giọng nói: “Lúc Lão Tổ hạ mệnh lệnh, đã từng nói cùng ta một chuyện.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]