Chương trước
Chương sau
Tôi cùng u phục đại thúc đồng thời hít ngược một hơi khí lạnh, thầm nói Ngự Quỷ Môn này cũng thật đủ tàn nhẫn a, hủy hai mắt so giết chết một người càng tàn khốc.
Nhị gia nói: “Ai, ngươi thiếu niên vô tri. Như thế nào trực tiếp mang lên.”
Tôi sửng sốt, lập tức liền một bên tháo xuống, một bên nói: “Con đây liền tháo xuống không mang nữa, rất đơn giản.”
Nhị gia vội đè lại hai tay tôi. Hoảng sợ nói: “Đừng đừng đừng, vòng cổ ngự quỷ một khi mang lên. Nếu lại tháo xuống, chính là đối với Ngự Quỷ Môn bất kính. Sẽ bị Ngự Quỷ Môn nhổ tận gốc.”
“Dựa! Nhị gia người suy nghĩ nhiều rồi, vòng cổ mang ở trêи cổ con, con muốn tháo liền tháo, muốn mang liền mang, ai có thể quản được con?”
Tôi cảm thấy Nhị gia hẳn là khi còn nhỏ tận mắt nhìn thấy Ngự Quỷ Môn tàn khốc, bị dọa tới rồi. Hiện tại Nhị gia rất lợi hại, nhưng nghe được Ngự Quỷ Môn cũng là sợ hãi từ nội tâm.
Nguyên nhân rất đơn giản, có một câu gọi là một lần bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng, khi Nhị gia vẫn còn nhỏ, Ngự Quỷ Môn như mặt trời ban trưa. Nổi bật chính thịnh, lúc ấy Ngự Quỷ Môn ở loạn thế quả thực chính là đi ngang, Nhị gia lúc ấy sợ bọn họ, này rất bình thường.
Nhưng hiện tại tôi cảm thấy hoàn toàn không cần sợ.
Hiện tại là xã hội pháp trị, hơn nữa Ngự Quỷ Môn cho dù cỏ chết mọc lại lại có thể như thế nào, tôi có long xà đồ đằng, còn có thể sợ bọn họ?
Nhị gia nói: “Ngươi mang lên vòng cổ ngự quỷ, có lẽ mấy ngày nay Ngự Quỷ Môn sẽ cho ngươi chỉ thị nhiệm vụ, ai.”
Tôi mở ra hai tay, nói: “Tùy tiện chỉ thị, con không làm không phải là được rồi.”
Vừa dứt lời. Di động bỗng nhiên bắn ra một cái tin nhắn, này tin nhắn làm ba người chúng tôi giật nảy mình, Nhị gia càng là nín thở ngưng thần nhìn chằm chằm tôi, nhỏ giọng nói:
“Mở ra nhìn xem.”
Mở ra tin nhắn, tròng mắt tôi đều thiếu chút nữa rơi trêи mặt đất, nội dung tin nhắn là cái dạng này.
“Linh hồn trong sáng ta tạm thời trước giúp ngươi bảo quản, hôm nay ba giờ chiều, ngươi đi gian hàng số 403 tại quảng trường Thời Đại lấy ra một cái bọc, trong bọc có cho ngươi chỉ thị nhiệm vụ. Ngự Quỷ Môn.”
“Bọn hắn thế nhưng đem linh hồn trong sáng bắt đi!”
Hàm răng tôi đều nghiến ken két, người bang phái này quả thực khinh người quá đáng, thần bí cao nhân đã từng đã cho tôi chỉ thị, hắn nói bây giờ tôi chỉ cần tìm được linh hồn trong sáng, tôi là có thể gom đủ đồ vật thân thể nên có, đến lúc đó tôi sẽ phát hiện một chuyện lớn, còn để tôi chuẩn bị tâm lý thật tốt.
Hiện tại lại hay, linh hồn trong sáng còn chưa tới tay, bất thình lình bị Ngự Quỷ Môn bắt đi trước.
Tôi nói: “Nhị gia, đại thúc, không nói chuyện nữa. Con phải về một chuyến, xem lại xe buýt một chút.”
Hai người ừ một tiếng, lúc đi, Nhị gia không ngừng nói: “Tạm thời không cần cùng Ngự Quỷ Môn đối cứng, nghe ta không sai, Nhị gia ngươi sống cả đời, cầu đi qua còn nhiều hơn so với ngươi đi đường.”
Trưởng bối trong nhà đều giống nhau sẽ khuyên người như vậy, tôi gật đầu nói: “ n, Nhị gia con đã biết, người yên tâm đi.”
Trở lại trạm tổng, tôi lên xe buýt hô: “Không quânsố một, không quân số một, mau ra đây.”
Liên tục gọi hơn mười câu cũng không nghe được không quân số một trả lời, tôi vỗ trán, thầm nói thôi xong.
Tôi không xác định không quân số một có phải linh hồn trong sáng hay không, nhưng nàng là tiểu đệ của tôi a, là quỷ tôi nuôi a, liền như vậy lặng yên không một tiếng động bị bắt đi?
Còn nữa, tên quỷ vẫn luôn có ý đồ mở lên ghế lái kia giống như cũng không còn, giữa hai người bọn họ, tôi không biết ai mới là linh hồn trong sáng, nhưng, đều không ngoại lệ, hai người bọn họ đều đồng thời bị bắt đi.
Thiếu linh hồn trong sáng, tôi không cách nào dung hợp mọi thứ, tôi cũng không thể nhìn thấu được chung cực bí mật vẫn luôn được che giấu.
Xem ra Ngự Quỷ Môn này vẫn là thật sự có tài, biết bắt giặc trước bắt vua, đánh rắn đánh giập đầu. Bọn họ vừa ra tay liền bắt được tử huyệt của tôi, bọn họ biết tôi cực kỳ khát vọng có được linh hồn trong sáng, cho nên, trước bắt đi linh hồn, lại đến áp chế tôi.
Mà quá trình bọn họ bắt đi linh hồn trong sáng, tôi không hề phát giác, tựa như chưa từng có chuyện gì phát sinh qua.
Quá lợi hại.
Hơn ba giờ chiều, tôi lúc chạy tới quảng trường Thời Đại, nhập mật mã từ từ quầy giữ đồ lấy ra gói hàng Ngự Quỷ Môn để lại cho tôi, về đến nhà vừa mở ra tôi thình lình khϊế͙p͙ sợ ở tại chỗ.
Tấm bản đồi đầu tiên, chính là một tòa Phật tháp bốn cạnh cao ngất trong mây, ít nhất có 30 tầng trở lên. Trêи bốn phía Phật tháp, điêu khắc ra rất nhiều hình ảnh, phần lớn đều là phật đà.
Tiếp theo chính là địa chỉ, tòa Phật tháp này liền giấu ở chỗ sâu trong rừng rậm Tây Song Bản Nạp tỉnh Vân Nam, điều này khiến tôi nghĩ không rõ, Phật tháp cao ngất trong mây như thế, tại sao lại phải xây dựng ở bên trong rừng rậm nguyên thủy Tây Song Bản Nạp? Địa phương hẻo lánh như vậy, sẽ có người đi thắp hương bái Phật sao?
Mặt sau tấm bản đồi, viết một hàng chữ.
“Lấy ra đồ vật trêи đỉnh thông thiên Phù Đồ mang tới gian 403 quảng trường Thời Đại, từ nay về sau, ngươi chính là một thành viên Ngự Quỷ Môn, nếu ngươi có yêu cầu gì, Ngự Quỷ Môn cũng sẽ toàn lực giúp ngươi!”
Lời nói này thật đúng là khéo đưa đẩy.
Quả thực chính là trước đánh tôi một cái tát, lại cho tôi một cái bánh táo ngọt. Để tôi muốn cự tuyệt đều không thể cự tuyệt.
Tôi nghĩ nghĩ, gọi điện thoại cho Nhị gia, Nhị gia vừa nghe máy liền hỏi: “Đồ vật ngươi lấy ra ở quảng trường Thời Đại là cái gì?”
Tôi nói: “Bản vẽ cấu tạo thông thiên Phù Đồ, Nhị gia người có nghe qua thông thiên Phù Đồ chưa?”
Nhị gia cả kinh, thất thanh nói: “Thông thiên Phù Đồ?”
“Đúng vậy, thông thiên Phù Đồ.”
“Thông thiên Phù Đồ chỉ tồn tại bên trong truyền thuyết, sao có thể sẽ thật sự xuất hiện? Tương truyền đó là giấu ở rừng rậm nguyên thủy Tây Song Bản Nạp một tòa tứ phương Phật tháp, là một vị tự xưng Sa La Vương tự mình kiến tạo, căn bản không có khả năng tồn tại, dù sao rừng rậm nguyên thủy cũng không có khả năng kiến tạo thông thiên tháp như thế.”
Trong điện thoại nói cũng không rõ, tôi nói Nhị gia: “Nhị gia người tới trạm tổng, đại thúc hai người cùng nhau tới.”
Dứt lời, Tôi triệu tập Cát Ngọc, Tô Trinh, sau khi Nhị gia cùng u phục đại thúc đến, tôi lập tức mở ra bản vẽ thông thiên Phù Đồ, vỗ mặt bàn nói: “Mọi người thấy thế nào?”
Nhị gia dẫn đầu lên tiếng nói: “Ngự Quỷ Môn phát hạ mệnh lệnh, nếu không nghe, khả năng sẽ có nguy hiểm. Nhưng sáu bảy chục năm qua đi, ai cũng không biết hiện tại Ngự Quỷ Môn thực lực như thế nào.”
Tôi nói: “Hiện giờ Ngự Quỷ Môn có thể tro tàn lại cháy, khẳng định có thực lực không thể khinh thường, bọn họ có thể không một tiếng động bắt đi linh hồn trong sáng, từ điểm này, con cảm thấy có thể nghe theo an bài của Ngự Quỷ Môn một chút.
“Nhưng là rừng rậm nguyên thủy Tây Song Bản Nạp chính là tràn ngập các loại độc vật, nơi đó khẳng định rất nhiều hung hiểm.”
Cát Ngọc cùng Tô Trinh một câu cũng không nói, cuối cùng, trong đầu tôi bỗng nhiên linh quang chợt hiện, nói với Tô Trinh: “Phiền toái ngươi làm một chuyện, như thế nào?”
Tô Trinh sửng sốt nói: “Cùng ta nói chuyện còn mang lên hai chữ phiền toái? Ta như thế nào cảm thấy xa lạ như vậy.”
Tôi gãi gãi đầu, ngượng ngùng cười, nói: “Như vậy, ngươi hiện tại liền tới Thiên Sơn, tìm kiếm Lão Lạt Ma, hỏi hắn một chút Lão Tổ rốt cuộc có sống lại hay không.”
Tô Trinh ừ một tiếng, tôi lại nói: “Cát Ngọc cũng cùng đi theo đi.”
Cát Ngọc nói: “Để ta đi cùng ngươi đi thôi.”
Khả năng Cát Ngọc cũng hiểu rõ dụng ý của tôi, một chuyến hành trình Vân Nam này khẳng định là ván đã đóng thuyền, Ngự Quỷ Môn tôi tạm thời không dám đắc tội. Cái khác không nói, linh hồn trong sáng còn ở trêи tay bọn họ, tôi là tên đã lên dây không thể không bắn.
Nếu tôi trái lệnh, cái khác không nói, bọn họ hủy diệt linh hồn trong sáng, đại kế trọng tổ thân thể của tôi liền hủy trong một sớm.
Mẹ nó, thật đủ tàn nhẫn, thật là bóp lấy tôi mạch máu, chặn tôi bảy tấc, làm áp tôi gắt gao.
Nhị gia nói: “Như vậy đi, ta trước đi bái phỏng lão bằng hữu trước kia một chút, xem bọn hắn có biết về thông thiên Phù Đồ hay không.”
u phục đại thúc nói: “Ta đi tìm trang bị.”
Tôi cảm kϊƈɦ nhìn mọi người, nói: “Lúc này đây thật sự cần mọi người trợ giúp, linh hồn trong sáng, tôi nhất định phải có được, có lẽ chung cực chi mê liền dựa vào sau khi tôi trọng tổ thân hình mới có thể sáng tỏ, tôi nhất định phải làm như vậy.”
u phục đại thúc vỗ vỗ bả vai tôi, cười nói: “Ngươi chừng nào thì trở lên khách khí như vậy? Làm ta đều có chút không quen.”
Mọi người rời đi, Tô Trinh lập tức lao tới Thiên Sơn, Nhị gia lại là đi bái phỏng lão bằng hữu, Cát Ngọc cùng Tôi lưu tại cùng nhau, u phục đại thúc đi mua trang bị. Tôi sờ soạng một chút vòng cổ ngự quỷ trước ngực, nghĩ thầm tôi vì Ngự Quỷ Môn làm việc, nhất định phải làm cho bọn họ vì tôi làm việc!
Buổi tối, Tôi ngồi ở trong văn phòng cùng Trần Vĩ trò chuyện, Trần Vĩ hỏi tôi: “Lão đệ, có lái được xe buýt kiểu mới không?”
Tôi lắc đầu, nói: “Sẽ không.”
“Ngày mai bắt đầu, chuyến xe cuối ngươi đừng lái, ta lái thay ngươi, ngủ dậy thì xuống dưới tranh thủ thời gian học lái xe buýt đời mới, công ty mới của chúng ta gọi là Tận Tải Vạn Dặm, đến lúc đó ngươi sẽ bị an bài đến một cái cương vị đặc thù.”
Tôi thở dài, nói: “Trần ca, mấy ngày nay tôi còn phải đi ra ngoài một chuyến…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.