Chương trước
Chương sau
Tôi nói: “Không cân nhắc được.”
“Chỉ cần ngươi đáp ứng để ta cùng ngươi, ta liền nói cho ngươi người mang mặt nạ băng tinh rốt cuộc là ai.” nữ cảnh sát vẫn kiên trì trước sau như một.
Tôi bất đắc dĩ, chỉ muốn giơ hai tay đầu hàng.
Tôi một câu đều không nói, tập trung khởi động xe buýt, nữ cảnh sát thấy tôi như vậy cũng không nói chuyện.
Dù sao bây giờ mặc kệ nàng nói cái gì đều là tự mất mặt.
Khi xe buýt chạy đến trạm Tiều Hóa, tôi ngừng lại, nữ cảnh sát xuống xe, tự mình đón một chiếc xe taxi. Đi ra ngoại thành.
Tôi ngồi ở trêи ghế điều khiển, hai tay lót ở sau đầu. Trần Vĩ đã từng nói cùng tôi, để tôi không được hút thuốc ở trêи xe buýt.
Lúc này đây, tôi nhịn không được vẫn là châm thuốc.
Bất quá tôi là hút thuốc ở bên cửa sổ xe, khói thuốc đều thổi ra bên ngoài.
Đại khái qua mười phút, tôi bắt đầu đường về, xe chạy đến Mị Lực thành, từ rất xa tôi liền thấy được hai người Cát Ngọc cùng Tô Trinh, tôi sửng sốt, nghĩ thầm không phải là tôi hoa mắt đi?
Tôi dùng mu bàn tay xoa xoa đôi mắt, xác nhận chính mình không nhìn lầm, đem xe ngừng ở trạm xe buýt bên cạnh. Nàng hai mới vừa lên tới, câu đầu tiên tôi liền hỏi: “Các ngươi mấy ngày nay đi đâu?”
Cát Ngọc sắc mặt ngưng trọng nói: “Có cao thủ tới trạm vận chuyển hành khách đánh lén chúng ta, rơi vào đường cùng đành phải trốn đi.”
Tôi nhớ tới tình cảnh nữ cảnh sát tới trạm vận chuyển hành khách bắt tôi, khả năng trước đó muốn bắt Cát Ngọc cùng Tô Trinh, nhưng nàng hai đào thoát.
“A Bố, chạy nhanh trở về, hai ta có một chuyện lớn muốn cùng ngươi thương lượng.” Tô Trinh cùng Cát Ngọc liếc mắt nhìn nhau một cái, nghiêm túc nói với tôi.
Tôi tăng nhanh tốc độ, không bao lâu liền chạy về trạm tổng. Ầm ĩ lúc sớm đã dừng lại, rất nhiều tài xế già đều biết công ty vận tải Đông Phong sẽ còn thành lập công ty vận tải mới, đến lúc đó mọi người lại có thể giữ được công việc trước kia, cùng tiền lương như trước kia.
Trở lại ký túc xá, tôi đóng lại cửa phòng hỏi nàng hai: “Đại sự gì muốn cùng ta thương lượng?”
Cát Ngọc nói: “Lão Tổ sống lại, đúng không?”
Tôi sửng sốt, gật đầu nói: ” n, sống lại, là Lão Tổ giúp ta xử lý Hỏa Vân Thương.”
Tô Trinh chen vào nói nói: “Cái Lão Tổ này không thích hợp!”
“Như thế nào không thích hợp?” Tôi nguyên bản định châm một điếu thuốc, nhưng nhìn nàng hai liếc mắt một cái, lại đành nhịn xuống.
Tô Trinh nói: “Lão Tổ lời nói, cử chỉ, ta đều rất quen thuộc. Ta cùng Cát Ngọc trùng hợp cũng thấy được hình ảnh Lão Tổ bắt đi Hỏa Vân Thương, chẳng qua lúc ấy chúng ta là trêи đường chạy tới đập lớn, cho nên không có hiện thân.”
“Sau đó?” Tôi truy vấn nói.
Tô Trinh lại nói: “Cái Lão Tổ kia, nếu luận tu vi, tôi cảm thấy so Lão Tổ chân chính còn muốn lợi hại, nhưng hắn lời nói cử chỉ so với Lão Tổ chân chính lại có chút lướt nhẹ, không có sự ổn trọng của Lão Tổ, khẳng định không giống phong cách làm việc của Lão Tổ.”
Tôi nghĩ nghĩ, nói: “Vậy ý tứ nàng nói là, cái Lão Tổ kia là giả?”
“Ta cũng không dám trăm phần trăm khẳng định, nhưng ta cảm thấy cái Lão Tổ kia khẳng định quỷ.”
Tô Trinh nói chuyện tương đối ổn trọng, chưa bao giờ nói suông, bắt chuẩn sự tình, nàng mới trăm phần trăm khẳng định.
So công phu với Lão Tổ còn cao hơn?
Ở trong nhận thức của tôi, công phu của Lão Tổ tuyệt đối là thiên hạ vô địch, còn có thể có người so với Lão Tổ lợi hại hơn?
Tôi nhớ tới nữ cảnh sát từng nói với tôi, nàng nói chỉ cần tôi đồng ý để nàng đi theo tôi, nàng liền nói cho tôi cái người mang mặt nạ băng tinh kia là ai.
Tôi vỗ vỗ đầu, cảm thấy rất là đau đầu.
“Vậy bây giờ làm sao?” Tôi hỏi các nàng hai cái.
Các nữ nhân thực đáng sợ, đặc biệt là hai nữ nhân, ở bên nhau đầu óc càng là đáng sợ muốn chết, cho nên lúc này nghe một chút kiến nghị của các nàng cũng không tồi.
Nàng hai cũng không biết nên nói cái gì, sau khi thương nghị, tạm thời chỉ có thể đi một bước tính một bước.
Sáng sớm hôm sau, tôi gọi cho Quỷ thúc một cuộc điện thoại, ngữ khí hắn ở trong điện thoại hưng phấn đến không chịu được, ở trong một đêm xử lý sạch thế lực của Hỏa Vân Thương.
Tôi lại gọi cho mắt kính gọng vàng một cuộc điện thoại, hỏi hắn có biết hay không công ty vận tải Đông Phong vì cái nguyên nhân gì mà giải tán, hắn gọn gàng dứt khoát nói không biết.
Kỳ thật, tôi cảm thấy hắn hẳn là biết, chẳng qua không tính nói cho tôi, đơn giản như vậy.
Được cá quên nơm, khi uy hϊế͙p͙ của Hỏa Vân Thương còn tồn tại, chúng tôi là đồng bọn hợp tác, đến khi Hỏa Vân Thương không còn, tôi đã không còn giá trị với bọn họ, cũng không cần nói cho tôi những chuyện cơ mật.
Tôi thở dài, ngồi ở trêи sô pha trước cửa trêи hút thuốc, bỗng nhiên di động vang lên.
Dãy số thực xa lạ.
“Uy, ai a?”
“Lưu tiên sinh ngài hảo, tôi là người phát thư của XX chuyển phát nhanh, ngài có một cái bao thư đưa đến, tôi liền ở cửa trạm vận chuyển hành khách, hy vọng ngài ra lấy một chút.”
Hiện tại tôi cũng không vội, cho nên cũng không so đo chuyện khác, liền đứng dậy đi ra ngoài một chuyến, khi cầm tới bao thư, trêи bao thư không có địa chỉ người gửi kiện, mà tên người gửi kiện còn lại là chỉ có một chữ.
Quỷ.
Tôi phụt một tiếng liền cười ra tới, đây không phải là cùng tôi chơi đùa sao?
Nhớ rõ khi còn nhỏ xem người lớn trong thôn các đánh bài, chơi đến thời điểm tan cuộc, mọi người bắt đầu hỏi, ai thắng nha?
Sau đó đều nói tôi không thắng, tôi không thắng, đều là người khác thắng. Hỏi một vòng, đều nói chính mình không thắng, kia ai thắng a? Quỷ thắng chắc.
Chuyến Xe Bus Số 14 (Xe Tang) tại website MyTruyen.Com
Tôi mở ra bao thư, bên trong không gì khác, mà là một cái hộp gỗ nhỏ thực tinh xảo, mở ra thì thấy là một cái vòng cổ.
Này cái vòng cổ tạo hình thực khốc. Là một cái thuần bạc khô lâu, ở trong mắt khô lâu cắm hai thanh đao.
Tôi nhấc vòng cổ cẩn thận nhìn vài lần, không nhịn được gật đầu nói: “Thực khốc, xác thật thực khốc.”
Lật mặt sau vòng cổ nhìn thấy phía sau tạo hình ra một cái ký tự cổ xưa, mặt khác cái gì cũng không có
Tôi không để ý, đeo lên trêи cổ rồi đứng dậy đi tìm âu phục đại thúc cùng Nhị gia.
Tới nhà bọn họ, Nhị gia mới vừa mở cửa, tôi còn không có kịp nói chuyện, Nhị gia liền thấy được vòng cổ trêи ngực tôi, trong phút chốc, Nhị gia cả người một run run, thiếu chút nữa ngã ngồi trêи mặt đất.
Vừa thấy phản ứng này của Nhị gia, tôi hỏi: “Nhị gia, người làm sao vậy?”
Nhị gia sắc mặt trắng bệch, vội vàng kéo tôi vào nhà, sau đó cẩn thận đóng cửa phòng, nhỏ giọng hỏi tôi: “Thứ này ngươi lấy từ đâu ra?”
Tôi nói: “Không biết nha, chính là người khác cho chuyển phát nhanh cho con, tên người gửi kiện liền viết một chữ Quỷ.”
Nhị gia vỗ gáy một cái, thở dài thật mạnh, sau đó nghiêng đầu hướng tới vòng cổ nhìn thoáng qua, hỏi tôi: “Ngươi lấy được lúc nào? Lại là lúc nào đeo lên?”
Này liên tiếp đặt câu hỏi, cho tôi phát ngốc.
Tôi nói: “Nhị gia, rốt cuộc làm sao vậy? Người có chuyện cứ việc nói thẳng.”
Vừa vặn lúc này âu phục đại thúc cũng từ trong phòng đi ra, giờ phút này tiến đến bên cạnh chúng tôi, cười hỏi Nhị gia: “Nhị gia, ngươi khẩn trương cái gì?”
Nhị gia ngồi ở trêи sô pha, một tay chống đầu, liên tục thở dài, trong miệng còn nói thầm nói:
“Chuyện này không có khả năng a…”
Tôi cùng âu phục đại thúc liếc nhau, từng người đều mở ra hai tay nhún vai, tỏ vẻ chính mình cái gì cũng đều không hiểu.
Qua hồi lâu, Nhị gia châm một điếu thuốc nói: “A Bố, nói cho ta, thứ này ngươi là khi nào thu được, lại là khi nào mang lên.”
“Buổi sáng thu được, thu được liền mang lên, sau đó liền tới tìm người.” Tôi một năm một mười nói ra.
Nhị gia nói: “Vật ấy đã thất truyền 60 năm, hôm nay như thế nào một lần nữa xuất hiện, không có khả năng a.”
“Thứ này là cái gì a?” âu phục đại thúc cũng hứng thú, giờ phút này tiến đến bên cạnh tôi, duỗi tay cầm cái vòng cổ quỷ đầu nhìn lại.
“ n, đầu quỷ trong hai mắt cắm hai thanh đao, tạo hình khốc huyễn đến không được a.” âu phục đại thúc trêu chọc nói.
Tôi vỗ vỗ tay âu phục đại thúc, ý bảo hắn đừng quấy rối, hai tôi đồng thời nhìn về phía Nhị gia, chờ Nhị gia tiếp theo câu nói.
Nhị gia nói: “Trước khi lập quốc từng có một cái bang phái thần bí, bị mọi người gọi là Ngự Quỷ Môn, môn phái này vừa chính vừa tà, người trong giang hồ đều biết, nếu là thu được Ngự Quỷ Môn vòng cổ ngự quỷ, trong vòng 3 ngày đeo lên, có thể đảm bảo tránh khỏi tai họa.
Nếu sau ba ngày còn không có đeo lên, vậy nguy hiểm khó lường.
Tôi cùng âu phục đại thúc tròng mắt đều thiếu chút nữa rơi trêи mặt đất, còn có lời nói này?
Tôi vuốt vòng cổ ngự quỷ lạnh căm căm nói: “Ngự Quỷ Môn như vậy kiêu ngạo, không ai thu thập bọn họ sao?”
“Ai, trước khi lập quốc, thiên hạ đại loạn, nơi nơi đều là giặc cướp, ai có công phu đi thu thập bọn họ? Lúc ấy, ta còn là cái tiểu mao đầu, lúc ấy làng chúng ta có một cái tráng hán từ nhỏ tập võ, liền thu được vòng cổ ngự quỷ của Ngự Quỷ Môn , hắn không cho là đúng, liền đem vòng cổ ném đi.”
“Sau đó thì sao?” Tôi liền hỏi.
Nhị gia nhìn chằm chằm vòng cổ ngự quỷ trước ngực tôi, như là suy tư sự tình xa xôi sau đó nói: “Sau đó, hai mắt hắn cùng đầu quỷ này giống nhau, cắm hai thanh đao…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.