Tôi giật mình một cái vội chạy ra xốc lên cửa lều, hướng ra bên ngoài nhìn xem bốn phía.
Trêи thảo nguyên bên ngoài chỉ có gió nhẹ thổi, tôi vẫn chưa nhìn có cái gì không thích hợp.
Ngẩng đầu nhìn trời. Trăng sáng sao thưa, thời tiết khá tốt.
Chuẩn bị quay đầu lại hỏi Lão Miêu xem cụ thể là chuyện gì, bỗng nhiên Tô Trinh chụp một tay lên vai tôi nói: “Có mấy chục dã lang theo dõi sát bên chúng ta!”
“Thiệt hay giả?” Tôi nhỏ giọng hỏi.
Nhưng vào lúc này, những con ngựa chúng tôi buộc bên ngoài bắt đầu không ngừng hí vang, thanh âm dồn dập như là có chuyện đáng sợ xảy ra với chúng.
“A Bố, mau ra đây!”
Nhị gia cùng Chú trung niên chui ra khỏi lều trong nháy mắt, chạy nhanh tới gọi tôi.
Tôi cùng Cát Ngọc còn có Tô Trinh vội vàng chui ra ngoài, chỉ thấy ở phía đường chân trời trêи thảo nguyên có một đoàn bóng đen dưới ánh trăng đang cấp tốc hướng tới chúng tôi kéo đến
“Xong đời! Xem bộ dáng này, ít nhất có đến 50 đầu dã lang!” Tôi nhỏ giọng nói thầm một câu.
Chú trung niên cùng Nhị gia cũng đều nuốt nước bọt, trong lúc nhất thời không biết nên làm cái gì.
Chạy khẳng định là không còn kịp rồi, bởi vì chúng tôi đã có thể nhìn thấy bầy sói đang chạy, lúc này cởi bỏ cương ngựa trốn chạy trừ khi không cần trang bị nữa, nhưng ở trêи thảo nguyên mà không cần trang bị chẳng khác nào muốn chết.
Chú trung niên rút súng lục ra từ sau eo, đồng thời hỏi tôi: “Súng lần trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xe-bus-so-14/1672103/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.