Tôi cắn răng, bạo rống liên tục, hai tay dùng sức kéo ra bên ngoài, nhưng tôi càng kéo lại cảm giác càng đau, như vô số đao nhọn cắm ở bên trong nội tạng của tôi. Chậm rãi chuyển động, chậm rãi cắt thân thể của tôi. Huyền Thiết chỉ quả nhiên không giống bình thường, tôi căn bản là không cách nào tránh thoát, giờ này bị Huyền Thiết chỉ cắt ra vết thương đang chảy rất nhiều máu huyết ra ngoài, quần áo đều bị nhuộm đỏ. “Soái ca ah, ta nói không sai chứ?” Hàn Giang Tuyết vểnh lên Lan Hoa Chỉ, còn không ngừng mị nhãn với tôi. “Nhân yêu đáng chết, ngươi chờ đó cho lão tử!” Tôi này gầm lên giận dữ, nhưng thật ra là cố ý giả vờ, bởi vì tôi đã thấy Lão Miêu không râu từ cột điện chậm rãi bò tới trêи đèn đường, một lát sau Tô Trinh xuất hiện phía sau Hàn Giang Tuyết, trong tay hàn mang lóe lên, đầu Hàn Giang Tuyết rơi xuống đất. Từ trêи cao đèn đường rơi xuống. Rầm một tiếng, đầu tiên là cái đầu người rơi trêи mặt đất, lại lăn xuống ven đường một đoạn, sau đó chính là thi thể không đầu của Hàn Giang Tuyết cũng rơi xuống. Tôi ngẩng đầu, đối với Tô Trinh gật gật đầu, giơ ngón tay cái, ý là làm tốt lắm. “Ôi, nữ nhân tội gì làm khó dễ nữ nhân nha, Đại muội tử, ngươi cách làm này liền không đúng lắm rồi.” Đầu Hàn Giang Tuyết rơi xuống đất dĩ nhiên còn có thể nói chuyện. Tôi giời ạ! Con ngươi tôi đều suýt chút nữa trừng ra ngoài, chém đứt đầu vẫn còn không chết? Đây vẫn còn là người sao? Chỉ thấy thi thể không đầu Hàn Giang Tuyết từ dưới đất bò dậy. Nhặt lên đầu của mình, một lần nữa đặt lên trêи cổ, sau đó đứng tại chỗ không coi ai ra gì giơ lên lông châm, bắt đầu khâu lại. Những sợi tơ rất nhanh đem đầu cùng cái cổ của hắn khâu liền một chỗ, nhưng bởi chuyện xảy ra quá đột nhiên, hắn cũng không có bao nhiêu thời gian, vì lẽ đó cái vết khâu trông rất là khó coi, giống như là dây đỏ buộc miệng bao tải vậy, khiến tôi nhìn không khỏi cảm thấy sợ hãi cực điểm. Đừng nói tôi dại. Liền ngay cả Tô Trinh cũng đều choáng váng. Hàn Giang Tuyết tuyệt đối không phải người bình thường, hay là gia hoả này tu luyện vu thuật nào đó, nếu không phải nhưa vậy tuyệt đối không thể sau khi chém đầu vẫn cứ có thể cười nói như thường. Huyền Thiết chỉ vẫn còn quấn quanh trêи người tôi, nhưng thừa dịp Hàn Giang Tuyết khâu lại đầu mình. Tôi lặng lẽ dùng hắc hỏa trong tâm ma thiêu đốt Huyền Thiết chỉ, hiệu quả rất chậm, chỉ có thể từ từ nung chảy. Hàn Giang Tuyết vừa nãy cũng nói, đây là Huyền Thiết dưới đáy biển chế tạo ra, phỏng chừng ma tâm cũng khó có thể hủy diệt. Nhưng nếu như không nghĩ biện pháp xử lý Huyền Thiết chỉ này, tôi liền không có cách nào chuyển động thân thể, càng không có cách nào giết chết Hỏa Vân Thương, điều này làm tôi vô cùng lo lắng. “Hỏa Vân Thương, để mạng lại!” Chợt nghe xa xa trong bóng tối một tiếng quát to, Hải bá dĩ nhiên vọt ra, tay nắm một thanh đoản đao xông về Hỏa Vân Thương. Giờ phút này xung quanh Hỏa Vân Thương không hề có tiểu đệ, nhưng khi Hải bá vọt tới trước mặt Hỏa Vân Thương, Hỏa Vân Thương hơi vung tay, hét lớn một tiếng: “Cút ra xa cho ta!” Cổ của Hải bá bị Hỏa Vân Thương gắt gao bóp lấy, đột nhiên đem hắn quăng đi, một lát sau, Hải bá rầm một tiếng đã rơi vào bên cạnh tôi. “Hải bá, ngươi có sao không?” Hắn từ dưới đất bò dậy, ho kịch liệt hai tiếng, lúc này ho khan đều phun ra máu, Hải bá chật vật nói: “Ta… Ta không sao, A Bố, ta tới cứu ngươi.” Dứt lời, Hải bá liền hướng về tôi đi tới, mà ông lão đang cùng Tiểu Hắc tử so chiêu bỗng nhiên lớn tiếng quát: “A Bố, cái lão Hải này không đúng!” Lúc này Hải bá chạy tới trước mặt tôi, tôi nhìn kỹ, chỉ cảm thấy vành mắt Hải bá biến thành màu đen, mặt mũi trắng bệch, không một chút hồng hào, chính muốn hỏi một chút chuyện gì xảy ra, bỗng nhiên Hải bá liền từ trong tay áo lấy ra một cái Hàng Ma xử! Hàng Ma xử này, một đầu là tạo hình mũi nhọn, một đầu khác là tạo hình một đầu phật, ở giữa Hàng Ma xử còn khắc hoạ rất nhiều thần chú bằng chữ Phạn. Xì xì! Hải bá không hề báo trước, lấy ra Hàng Ma xử hướng về trái tim của tôi liền xuyên tới. “Hải bá, ngươi!” Tôi trợn to mắt, còn chưa kịp nói tiếp , bỗng nhiên trong trái tim truyền tới kịch liệt đau đớn, để cho tôi ngửa mặt lên trời thét dài. “Ah!” Vết thương nơi trái tim bị Hàng Ma xử xuyên ra ngoài, đang kịch liệt bốc lên khói đen, cả người tôi cũng bắt đầu trở nên rất lạnh, rất lạnh, tôi hoàn toàn có thể cảm nhận được sức mạnh của ma tâm đang từ từ yếu đi. “Ha ha ha, đừng hỏi ta tại sao phải giết ngươi, ta cũng muốn biết ah!” Hải bá vỗ đầu của chính mình, cười to liên tục. Hỏa Vân Thương cười gằn một câu: “Nhiệm vụ của ngươi đã hoàn thành, cút đi.” Hải bá cười rồi lại cười, điên điên khùng khùng, lại ngớ ngẩn như thế, khóe miệng không ngừng mà chảy nước, lảo đảo lại như uống say, đi vào trong bóng tối. Vừa đi vừa điên dại tự nói: “Khà khà, ta giết chết chính mình bằng hữu tốt nhất, khà khà, ta giết chết chính mình bằng hữu tốt nhất…” Hàng Ma xử nơi trái tim đang nhanh chóng tiêu hao sức mạnh của ma tâm trong cơ thể tôi, Hỏa Vân Thương cười lạnh nói: “Ta có thể giúp ma tâm của ngươi tăng trưởng sức mạnh, ta cũng liền có thể cho ngươi mất đi những sức mạnh này!” Tôi rõ ràng cảm giác được bắp thịt của chính mình bắt đầu từ từ héo rút, lúc trước lợi dụng ma tâm tàn sát Quỷ Hồn, những lực lượng kia chuyển đổi tiến vào trong cơ thể của tôi, để bắp thịt của tôi thay đổi được rất là cương mãnh, nhưng bây giờ còn là lại từ từ héo rút. Tô Trinh vội vàng nhảy đến, đưa tay đi nhổ Hàng Ma xử, bàn tay trắng nõn của nàng vừa mới đụng tới Hàng Ma xử, bỗng nhiên lòng bàn tay đã bị cháy một mảnh! Tô Trinh duyên dáng kêu to một tiếng, lập tức bóp lấy cổ thủ của chính mình, nàng đau suýt chút nữa rơi nước mắt, chỉ thấy nàng cau lại đôi mi thanh tú, cắn răng nhẫn nhịn loại đau đớn này. “Ha ha ha, Hàng Ma xử chính là vật gì? Chính là đồ vật ta cố ý tìm tới đối phó ma tâm của ngươi, người bình thường là không dám đụng vào! Bọn ngươi chết là tốt rồi!” Tô Trinh không dám đụng vào, Quỷ thúc, dân công, ông lão, cũng không dám chạm, chính tôi cũng không có khí lực đi nhổ, chẳng lẽ, tôi liền như vậy bị Hỏa Vân Thương giết chết sao? Chẳng lẽ tôi Lưu Minh Bố trước sau đều là không tiền đồ như vậy, liền một chút khó khăn đều không thể giải quyết sao? “A, soái ca nha, bộ dáng ngươi cau mày, thật sự rất gợi cảm.” Hàn Giang Tuyết nhân yêu đáng chết, lúc nói chuyện, trong tay lại cầm một cái khăn tay hoa, giờ khắc này che kín nửa bên mặt của mình, còn học tiểu thư gia đình giàu có cổ đại, ha ha cười. “Nhân yêu đáng chết cút ngay cho ta!” Một tiếng này bạo rống, là từ trong miệng tôi quát ra, nhưng cũng không phải tôi, âm thanh phát ra là thanh âm của Lão Tổ. Toàn trường tất cả mọi người đều bị hù dọa, liền ngay cả Hỏa Vân Thương đều là trợn to hai mắt, khó có thể tin nhìn tôi chằm chằm, hắn tựa hồ từ trêи người tôi thấy được một loại sức mạnh khác, một loại thần bí, sức mạnh ẩn giấu ở sâu trong thân thể tôi! “Ai dám làm tổn thương ta!” Trong miệng tôi lại là quát ầm ra một câu, sau đó hai tay nắm lấy Hàng Ma xử trước ngực, ngạnh sinh sinh từ miệng trái tim trong rút ra, vung một cái ra trêи đất, lập tức một cước giẫm đạp lên. Phịch một tiếng, tinh khiết đồng Hàng Ma xử, bị tôi một cước cho giẫm trở thành miếng đồng nát. Sau đó hai tay của tôi nắm lấy Huyền thiết chỉ quấn quanh ở trêи người, mạnh mẽ từ trong thịt lôi ra, sợi tơ cắt vỡ máu thịt của tôi, tôi cũng không thấy đau. Tôi biết, đây là Thiết Tâm Lão Tổ để lại ở trong cơ thể tôi phát huy sức mạnh. Giờ khắc này tôi bùi ngùi mãi thôi, đột nhiên cảm giác thấy ở trêи đỉnh Thiên Sơn, Lão Tổ một phen dạy dỗ cùng với cho tôi Thiết Tâm. Hắn biết sau này tôi sẽ bị rất nhiều người mơ ước sức mạnh Quỷ Nhãn, nhất định sẽ có rất nhiều kẻ thù, vì lẽ đó trước khi tiến vào Thiên Sơn, liền đem hắn tâm tủy cho tôi, vật ấy, chính là Thiết Tâm! Có Thiết Tâm, tôi liền giống như có Hộ Thân Phù, Lão Tổ tại mọi thời khắc theo tôi cùng nhau, nếu là gặp phải thời khắc nguy hiểm sống còn, chỉ cần tôi không cách nào chống lại, sức mạnh Lão Tổ để lại liền ra giúp tôi. Lão tổ thật có thể nói là dụng tâm lương khổ! Lúc này tôi đứng tại chỗ, cầm trong tay trường đao, chỉ cảm thấy cả người trêи đều lập loè ánh sáng, tôi hoành đao chỉ Hỏa Vân Thương, lạnh lùng nói: “Đánh tới đánh lui vô vị, có bản lĩnh theo ta đơn đấu!” Hỏa Vân Thương híp mắt, nhìn tôi chằm chằm, trước sau không nói lời nào, hắn nhất định là muốn nhìn kỹ tôi bây giờ, rốt cuộc là Lão Tổ hay vẫn là Lưu Minh Bố. Tôi cũng không nhận rõ tôi bây giờ đến tột cùng là ai đang thao túng, nhưng, tôi hoàn toàn nắm giữ ý thức của mình, Nhưng bên trong thân thể của tôi nắm giữ sức mạnh mạnh mẽ, nguồn sức mạnh này tôi dĩ nhiên có thể tự do chi phối! Đã như vậy, tôi vì sao không thừa dịp thời cơ tốt đêm nay đi làm thịt Hỏa Vân Thương này? Đây là ngàn năm một thuở cơ hội! Có lẽ chính là Lão Tổ để lại tới sức mạnh cố ý mà làm. Tùy vào số mệnh, tôi hướng về Hỏa Vân Thương lao đến, quát lên: “Lão phu mượn đầu ngươi dùng một lát!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]