Editor: Sên
Cúp máy, một loại linh cảm không lành xông vào đầu tôi.
Nhị gia bản lĩnh cao cường, hiện nay vẫn chưa gặp phải nguy hiểm gì, hơn nữa Nhị gia còn nuôi cả tiểu quỷ nên cũng không sợ có người ở sau lưng đánh lén. Chỉ có điều bây giờ Nhị gia cần phải mang theo chú trung niên đi tới núi Long Hổ, lần thứ hai tìm kiếm Phạm Diễn thần thụ
“Làm sao vậy?” Nhị gia thấy sắc mặt tôi có vẻ nghiêm nghị liền nghiêng đầu hỏi tôi.
Tôi nói: Điện thoại của bác Hải không gọi được, không phải tắt máy mà là ngoài vùng phủ sóng
Cát Ngọc nói: Có phải do bác Hải ở phòng ngầm dưới mặt đất nên tín hiệu kém không?
Khả năng này rất có thể xảy ra bởi phòng ở bên trong nội thành rất đắt đỏ, nếu như thuê lại tiểu khu (nhà nhỏ) thì tiện nghi nhất cũng phải hơn một ngàn một tháng, mà còn không bao gồm điện nước chi tiêu sinh hoạt.
Vì thế nên bác Hải nếu muốn tiết kiệm tiền thì cũng chỉ có thể ở trong phòng dưới hầm thôi.
“Vậy Nhị gia mang theo chú trung niên đi núi Long Hổ trước, tôi với Cát Ngọc đi tìm bác Hải đã.” Mấy người bọn tôi thương lượng, phân tán ra.
Tiền phòng bệnh VIP này là do chú trung niên trả. Hắn không thiếu tiền, hai ngày nay cũng không lùi dự định.
Thân thể của tôi còn rất yếu ớt, lúc đi xuống lầu vẫn cần Cát Ngọc dìu lấy tôi… nhóm chúng tôi đi ra khỏi bệnh viện trung tâm thành phố, đón một chiếc xe đi thẳng đến phòng bác Hải đang thuê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xe-bus-so-14/1672054/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.