Editor: Sên
Tôi mạnh mẽ dùng lực ngẩng đầu quan sát, đập vào mắt là cảnh tượng làm tôi triệt để kinh ngạc sững sờ.
Vừa nãy tôi mặc trêи người là quần áo bệnh nhân, đến đây vẫn là quần áo bệnh nhân. Mà bây giờ lại biến thành một kiện liễm phục (áo tang)!
Văn hoá mai táng tôi không hiểu lắm, nhưng từ nhỏ sống ở nông thôn, đối với người chết mặc quần áo gì, hơn nữa tạo hình của người giấy thì tôi vẫn hiểu.
Đặc biệt là đồng nam đồng nữ đốt cho người chết, bình thường đều là người tay nghề lâu năm trát ra, nữ người giấy bình thường đều là mặc sườn xám, nam người giấy bình thường đều là mặc áo dài triều Thanh, đầu đội mũ quả dưa, hai bên trêи mặt còn có thể thoa thêm một ít quai hàm đỏ.
Bây giờ quần áo tôi bỗng nhiên biến thành loại trang phục của người giấy, ɭϊếʍ phục của người chết!
Bởi vì mặc liễm phục nên thân thể của tôi căn bản là không có cách nào nhúc nhích, mặc cho những lỗ kim kia cắm vào của trong người tôi đau tận xương cốt.
Oa!
Đột nhiên, Quách Vệ Đông khϊế͙p͙ sợ cảm thán một câu. Sau đó lại nói: Quả thực khiến người ta không dám tin tưởng nha!
Vừa dứt lời, dụng cụ trêи đỉnh đầu tôi có một cái LCD bỗng nhiên phát sáng lên, hiện lên hình ảnh bên trong người tôi
“Trái tim bất tử! Trái tim bất tử a!!!” Thanh âm của Quách Vệ Đông nghe giống như muốn điên luôn rồi.
Mắt của tôi nhìn lên trêи màn hình LCD, phát hiện vị trí ngực tôi là một đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xe-bus-so-14/1672051/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.