Cái này đúng là nằm ngoài sự dự liệu của tôi, nhìn miếng thịt trắng kia, tôi nghĩ đến miếng thịt bên trong vỏ sò, dưới cái nhìn của tôi, miếng thịt đơn độc bị lấy ra còn có thể nhúc nhích, chỉ có thịt sò, huống hồ nơi này lại là đáy biển.
Miếng thịt trắng kia, ước chừng to bằng nắm đấm trẻ con, giấu ở phía dưới ba chiếc lọ. Chú trung niên nhìn chằm chằm miếng kia thịt, trong mắt chậm rãi lộ ý nghĩ.
“Nhị gia, ngươi nhìn kỹ một chút, miếng thịt này có phải là…”
Lời mới nói được một nửa, nhị gia tức giận quát một tiếng câm miệng!
Sau đó, đuôi mắt tôi phát hiện nhị gia lặng lẽ hướng về tôi liếc mắt một cái. Tựa hồ không muốn để cho tôi nghe được mấy câu này.
Tôi không hé răng, Lê Nguyên Giang kiến thức về biển phong phú, nhìn chằm chằm miếng thịt cũng lắc đầu, vật này hắn cũng chưa từng thấy.
Nhị gia trầm mặc chốc lát, từ trêи quần áo của chính mình, kéo xuống một miếng vải. Bao vây lấy tay phải của chính mình, lúc này mới cẩn thận từng li từng tí một đem tay phải thăm dò vào trong hộp đá, lúc chạm đến chiếc lọ màu đỏ, nhị gia nói tiểu âu phục, ngươi cầm một bình đi.
Sau đó lại cầm ra chiếc lọ màu xanh đưa cho Lê Nguyên Giang, cuối cùng đưa lọ màu tím cho tôi.
Chiếc lọ không có độc, bởi vì nhị gia dám đưa cho chúng tôi. Nếu như vậy, nhị gia vải bao lấy bàn tay, hẳn là e ngại miếng thịt trắng trong kia?
Chẳng lẽ miếng thịt trắng kia có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xe-bus-so-14/1671963/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.