Ông lão què chân nói đó là một người đeo mặt nạ, khiến tôi cả người chấn động. Tôi muốn hỏi thẳng vào vấn đề, nhưng cũng không dám bức quá gấp, liền thăm dò hỏi: “Bác Hải, vậy bác còn nhớ chiếc mặt nạ kia trông như thế nào không?”
“Cái mặt nạ đó xem ra cũng chỉ là một cái mặt nạ phổ thông. Nhưng ta cũng thích nghe kịch, cẩn thận ngẫm lại, bên trong hí kịch cũng chưa từng xuất hiện loại mặt nạ này, hơn nữa người kia đeo chiếc mặt nạ rất quái lạ, là một chiếc mặt nạ màu trắng, ở phía trêи con mắt, song song lại phác hoạ ra một đôi mắt.”
Bốn con mắt!
Tôi nghĩ tới chiếc mặt nạ này!
Khi tôi lướt Weibo, vô tình nhìn thấy những bức ảnh xác chết cháy, hơn nữa ghi chép trêи bức ảnh đó là của những người đã chết trêи chuyến xe bus số 14 mấy năm gần đây. Hình ảnh đại diện duy nhất của blogger đăng những bức hình này là một người đeo một chiếc mặt nạ trắng, đứng cạnh một cái giếng.
Mà chiếc mặt nạ trắng đó có bốn con mắt!
Chẳng lẽ, người đeo mặt nạ này là một trong bốn con rối?
Tôi nhớ lại bốn chiếc mặt nạ kia, chỉ có một chiếc màu trắng, hơn nữa nó còn đang ở trong tay tôi, ba chiếc còn lại kia màu sắc không giống nhau.
“Tiểu tử, ta muốn chuyển sang nơi khác ở, cậu cũng đừng gọi ta là bác Hải nữa. Bắt đầu từ hôm nay, ta thay hình đổi dạng, đứng trong bóng tối giúp cậu phá tan lời nguyền Tạt chỉ đèn lồng.”
Tôi biết những gì bác Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-xe-bus-so-14/1671931/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.