Chương trước
Chương sau
“Không sai, cậu còn nhớ là tại sao cái thứ rêu đó có mùi rất ra gì và này nọ không?” Chú trung niên hỏi tôi.
Tôi nói: “Tôi không biết nữa, dù sao ngửi thấy mùi rất tanh hôi, thật sự là hôi vượt cảnh giới, hôi tuyệt cmn cùng.”
Chú trung niên nói: “Đó là vì thứ rêu đó cứ cách 7 ngày phải dùng phân và nước tiểu tưới 1 lần, nhưng, nhất thiết phải là của nữ giới! Nếu như có 1 giọt của nam giới (mang dương khí) thì toàn bộ hiệu lực sẽ bị tiêu tan.”
“Hơn nữa ở bên dưới ao phân WC nữ, nhất định có chôn xác nữ sơ sinh, để tăng thêm âm khí!”
Trong lòng cả kinh một phen, hồi tưởng lại WC nam nữ ở cửa thôn kia, bỗng nhiên tỉnh ngộ nói: “Nói cách khác, hai nhà vệ sinh kia, là cố ý cho người xây tách ra như thế, hơn nữa WC nữ còn mời người đến để canh trực, bảo đảm sẽ không có ai say xỉn hoặc là thằng ngu nào chạy đến nhà cầu nữ đi tiểu. Sau đó phá hoại âm khí?”
Cẩn thận nghĩ lại, chắc là đạo lí này
Bởi vì nếu chỉ xây nhà cầu nữ, mà không xây WC nam, vậy thì không còn gì để nói, không lẽ để người ngoài nhìn vào đó là kỳ thị phái nam chứ?
Nhưng xây WC nam, nhất định phải bảo đảm dương khí bên trong, không thể nhiễm đến âm khí ở WC nữ. Cố nhiên, một nam một nữ hai nhà vệ sinh, tách ra mà xây, cách đường xây lên!
Tôi nói: “Chiêu này thật sự cao, nếu như chú không nói, tôi gặp được WC xây cách đường như vậy, nhiều lắm chỉ cảm thấy kì lạ. Mà không có ý nghĩ gì khác.”
Chú trung niên nói: “Chỉ cần cậu nghĩ biện pháp lẻn vào WC nữ, dùng nước tiểu đồng tử đái vào, đảm bảo những âm khí kia rất nặng canh vàng, toàn bộ bị nhỡ! Đến lúc đó bà canh gác không biết, lại dùng đi tưới rêu xanh, thì pháp Yếm Thắng không cần tấn công cũng tự vỡ.”
Tôi giơ ngón tay cái lên, nói: “Cao! Thực sự là cao!”
Trêи mặt tôi tràn ngập ý cười, vì là tìm được phương pháp đối phó với pháp Yếm Thắng, nhưng chú trung niên vẻ mặt buồn thiu. Tôi hỏi hắn: “Chú làm sao? Tìm tới phương pháp giải quyết còn không vui hay sao?”
Chú trung niên thở dài, nói: “Pháp Yếm Thắng này, chính là huyền tính thuật. Đừng nói chính đạo nhân sĩ, liền ngay cả tà môn ma đạo đều không dám chạm, duy nhất chạm vào pháp Yếm Thắng này, chỉ có một loại người!”
Ta bật thốt lên: Thái giám!
“Không, người Âm Dương!” Chú trung niên vừa trong nháy mắt trực tiếp cắt ngang lời tôi.
Ta hỏi hắn: “Cái gì gọi là người Âm Dương?”
Chú trung niên nói: “Người Âm Dương có rất nhiều loại giải thích, phổ biến nhất, thường thấy nhất chính là bộ phận cùng thể, bộ phận sinh ɖu͙ƈ nam cùng bộ phận sinh ɖu͙ƈ nữ hợp hai làm một. Loại người Âm Dương này, có trời sinh, có về sau chính mình thay đổi”.
“Thứ nhất, hướng về trêи một tầng cảnh giới, chính là tâm tính toàn thân. Nói thí dụ như ngươi cùng một đại lão gia nói chuyện, nhưng hắn nhõng nhẽo nhăn nhó giả bộ, lại như cô gái nhỏ như thế, chính là tâm tính đang chầm chậm thay đổi.”
“Cuối cùng, cũng chính là tầng cao nhất của người Âm Dương, ta cũng chỉ là nghe nói qua, nhưng chưa từng thấy.” Nói đến chỗ này, tôi không nhịn được ngắt lời nói: Tầng thứ cao nhất người Âm Dương, có bao nhiêu quỷ dị?
Chú trung niên nhìn tôi một chút, có chút thẹn thùng, thật giống không dự định nói cho tôi.
Tôi buồn bực, hắn luôn luôn không vòng vo a, đêm nay sao lạ thế? Tôi nói có cái gì cứ nói rõ ra, giấu ở trong lòng không khó chịu sao?
Hắn tháo chiếc cúc đầu trêи áo sơ mi, nói: Tầng thứ cao nhất của người Âm Dương, chính là linh hồn cùng thể. Có người nói loại này Người Âm Dương có thể tùy ý thay đổi dung mạo của chính mình, âm thanh, thân thể đặc thù, cùng với sinh lý công năng. Nói thí dụ như, trêи một câu là nữ nhân phát âm, câu tiếp theo liền có thể bất cứ lúc nào biến thành nam nhân phát âm, đêm nay là nữ nhân, ngày mai sẽ có thể là nam nhân.
Ta nghĩ tới cái bóng trêи người mình, là một cái nữ nhân a, mà bản thân ta là nam nhân. Chẳng lẽ ta đang bị thế lực đen tối sau lưng cải tạo thành tầng cao nhất của người Âm Dương?
Thấy ta trừng mắt con ngươi, hô hấp đều ồ ồ lên, Chú trung niên nói: “Bây giờ người hiểu ý của ta rồi chứ? Ta mơ mơ hồ hồ, này huyền tính thuật, tựa như là cố ý nhằm vào cậu!”
Tôi hiện tại thân thể nam nhân, linh hồn nữ nhân, xem như là nam nữ cùng thể, nếu như tôi không cẩn thận lại trúng pháp Yếm Thắng đó, có thể hay không gia tốc biến thành người Âm Dương?
Tôi có chút nghĩ mà sợ, người tôi xuất hiện cái bóng sau khi bác Hải vỗ bờ vai của tôi, tôi không biết bàn tay hắc ám sau mọi chuyện có phải là bác Hải hay không, nhưng Đao Như trước khi chết, nói tôi cẩn thận Hải Đường, tất cả của tất cả những thứ này, quả thực loạn đến cực hạn, nhưng ta tin chắc, trong này nhất định có một cái xuyên qua tất cả sự kiện.
“Buổi tối ngày mai tới nơi này nữa, ghi nhớ kỹ, cậu muốn đi đến WC nữ ngồi đái. Một tuần lễ sau, ngồi đợi huyền tính thuật này bị hủy!” Chú trung niên ngữ khí không thể nghi ngờ.
Tôi gật đầu nói: Được.
Lúc trở lại văn phòng, chú trung niên tự mình bắt xe đi, mà khi tôi mở cửa túc xá, liền nhìn thấy Cát Ngọc ngồi bên giường, đang lật xem một quyển tạp chí.
“A Bố, chuyện tiến triển thế nào?”
Lúc hai chúng tôi cùng đi tới nhà cũ, tôi liền lặng lẽ phát tin nhắn cho Cát Ngọc, xác nhận địa chỉ, để ngừa tin tức có trò lừa, vì lẽ đó Cát Ngọc mau mau đi tới văn phòng đợi tôi, nếu là gặp nguy hiểm, tôi lập tức gọi điện thoại cho cô ấy.
Tôi đem toàn bộ lời chú trung niên nói với tôi kể cho Cát Ngọc, Cát Ngọc nghe xong, gật đầu nói: Vào ngày mai hai người đi tới nhà cũ trước, tôi dò nghe, nhìn thế gian có hay không nắm giữ loại này huyền tính thuật”.
Tôi nói được.
Sau đó liền cười hì hì lẻn đến trêи giường, ôm Cát Ngọc, nghe hương thơm của nàng, tôi nói: “Cát Ngọc, đợi anh làm đủ một năm, công ty cho căn nhà trêи 100m2 , đến lúc ấy anh sẽ cưới em”.
Cát Ngọc cười nói: “Có nhà có xe đã nghĩ cưới tôi a?”
Tôi nói có nhà có xe còn chưa đủ sao? Tôi vậy cũng là FA đột kϊƈɦ ngược a. (chỗ này khó hiểu)
Mấy câu nói trêu Cát Ngọc phình bụng cười to, nàng ở trong tim tôi chơi mệt rồi, mới thiếp đi ngủ ở trêи lồng ngực của tôi.
Buổi sáng, lúc tôi tỉnh dậy, Cát Ngọc đã lặng yên rời đi. Hơn tám giờ tối, Trần Vĩ nhất định phải lôi kéo tôi chơi cờ tướng, chính ở trong phòng làm việc cùng Trần Vĩ chơi cờ tướng, bỗng nhiên có tin nhắn đến trêи điện thoại.
“A Bố, anh trúng kế!”
Ta tay run lên, suýt chút nữa điện thoại di động rơi trêи mặt đất, lập tức mặt mũi tôi vặn vẹo đi, ôm bụng nói: “Aiii, aiii, aiyoyo, Trần ca a, không chơi không chơi, cái bụng bỗng nhiên đau lên, ta đi ngồi cầu a”.
Trần Vĩ đều choáng váng, sửng sốt một chút nói: “Ạch, nhanh đi a?”
Tôi lấy 1 cuộn giấy trêи bàn làm việc của Trần Vĩ, liền hướng về trong cầu tiêu chạy đi, đến trong cầu tiêu, tôi gửi lại tin nhắn cho Cát Ngọc.
“Cát Ngọc, xuất hiện tình huống thế nào?”
Tôi không gọi điện thoại, Cát Ngọc khẳng định biết tôi không tiện gọi. Cô ấy lại gửi cho tôi tin nhắn, nói: “Huyền tính thuật quả thật có, cái chú trung niên nói tới phương pháp phá giải cũng đúng, nhưng, hắn không nói cho anh hậu quả sau khi phá giải!”
Tôi trả lời: “Cái gì tai hại?”
Cát Ngọc về: “Nhà cầu nữ bên trong trong hầm cầu, tất nhiên ẩn giấu nữ sơ sinh hài cốt, nếu ngươi dùng dương dịch phá giải, cũng quả thật có thể phá giải đi âm khí, nhưng canh vàng âm khí bị phá, trẻ chết non âm khí rất khó chơi a.”
Tôi nói: “Nói cách khác, chú trung niên cũng không có nói cho anh, nếu như anh dùng nước tiểu đồng tử phá canh vàng trong WC nữ, vậy anh sẽ bị thai nhi đó quật?
Lần này, Cát Ngọc trả lời rất đơn giản, chỉ một chữ.
“Đúng!”
Này cái quái gì vậy, chơi trò âm với tôi a?
Tôi nếu như không cẩn thận phá huyền tính thuật, chú trung niên đúng là có thể bình yên không lo đi vào nhà cũ, nhưng tôi thì sao?
Đậu phộng nó, tôi liền thành vật hy sinh a! Bên trong WC nữ có trẻ chết non, ngày sau nhất định sẽ trả thù tôi, sẽ quấn tôi. Mà chú trung niên tuyệt đối như ngư ông đắc lợi. Vừa có thể đi vào nhà cũ Dân Quốc, vừa có thể thoát khỏi trẻ chết non dây dưa. Có thể nói một tên trúng hai nhạn!
Tôi tức giận nghiến răng lại.
Ông chú trung niên này, thực sự là một người khiến người khác không thể nhìn thấu được.
Cho là hắn giúp tôi đi, hắn không ngừng nghỉ gánh vác tôi, cũng hại tôi. Cho là hắn hại tôi đi, có thể ở rất nhiều thời khắc mấu chốt, cũng từng cứu tính mạng của tôi.
Nghĩ tới nghĩ lui, tôi nghĩ tói câu danh ngôn của Anh quốc thủ tướng Churchill trong thế chiến thứ hai.
Không có kẻ địch vĩnh hằng, cũng không có bạn vĩnh hằng, chỉ có lợi ích vĩnh hằng!
Chú trung niên có thể có ý đồ để có được lợi ích từ tôi, mà hay là chính là những ích lợi này, xui khiến hắn không ngừng mà giúp tôi, cũng không ngừng mà hại tôi, ngược lại mục đích cuối cùng đều là hắn được chỗ tốt.
Sau một lúc lâu, tôi gửi cho Cát Ngọc tin nhắn.
“Cát Ngọc, đêm nay chú trung niên lại lôi kéo anh đi cái WC nữ ở cửa thôn nhỏ, anh nên làm như thế nào?”
Quá ước chừng dăm ba phút đồng hồ, Cát Ngọc đều không có hồi âm, tôi thấy mình cứ ngồi xổm thế này lọt xuống mất, vậy mà lúc chuẩn bị trở về văn phòng của Trần Vĩ, ai biết điện thoại di động vừa vang, tin nhắn đến.
“Đêm nay, anh nhất định phải mang tới một nắm nhỏ hạt gạo vàng!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.