Thẩm Không siết chặt vài tờ kịch bản mỏng dính, cảm giác như là đang cầm một củ khoai lang nóng bỏng tay.
Căn phòng to như vậy lại im ắng vào lúc này, ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Thẩm Không đứng trên sân khấu, không khí ngưng trệ và ngột ngạt, dường như có thể nghe thấy tiếng hô hấp và tim đập luôn rồi.
Bùi Tu Nhiên vẫn là bộ dạng không hề hay biết gì, cao hứng phấn chấn nói:
“Cậu xem trước rồi chọn cho mình một đoạn để trình diễn, không sao hết, mất bao lâu cũng được.”
Thẩm Không căng da đầu mở kịch bản ra, vừa giả vờ nghiêm túc nghiền ngẫm vừa điên cuồng kêu gọi hệ thống trong lòng:
“Hệ thống mày mau ra đây cho tao! Rốt cuộc chúng mày kiểm tra phát hiện nguy cơ bại lộ như thế nào! Lúc trước mày nói sẽ truyền đạt yêu cầu của tao với phòng làm việc, kết quả đâu rồi? Tiêu chuẩn kiểm tra phát hiện của mày là gì? Mày cũng không hy vọng bây giờ tao thất bại luôn chứ?”
m thanh cơ học khô khan của hệ thống đã giả chết vang lên trong đầu Thẩm Không:
“Đã truyền đạt yêu cầu của uốn nắn viên đến phòng làm việc, xin hãy kiên nhẫn chờ đợi hồi âm.”
Tiếp theo, cho dù Thẩm Không kêu gọi hệ thống như thế nào thì nó không bao giờ xuất hiện nữa, như là đã chết vậy.
Thái dương Thẩm Không bất giác giật giật, cắn chặt răng ——
Cái hệ thống rác rưởi này, vừa đến thời khắc mấu chốt là không có tác dụng gì, đúng là vô tích sự.
Anh ngước mắt lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-vien-uon-nan-tam-quan/1355583/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.