Hàn Lệ tỉnh bơ thu tay lại, giấu ra sau lưng, trên mặt vẫn thản nhiên bình tĩnh như cũ. Hắn nhìn Thẩm Không:
“Chúng ta đi thôi.”
Ánh mắt Thẩm Không tối sầm, biểu cảm nhìn không ra vui buồn, chỉ vươn tay, lạnh nhạt nói: “Tôi nhìn xem.”
Hàn Lệ vô thức nhìn sang chỗ khác, hơi mất tự nhiên mím mím môi: “… Chỉ là bóng thôi mà, không sao hết.”
Thẩm Không không nói lời nào, kéo cái tay Hàn Lệ giấu sau lưng ra.
Ngón tay hắn hơi co vào, chống cự trốn ra sau nhưng lại bị Thẩm Không cương quyết cố định tại chỗ, không thể động đậy tí gì.
Trên mu bàn tay thon dài trắng nõn sưng lên với tốc độ mắt thường có thể thấy được, màu sắc chỗ bị thương dần dần đen lại, hiện ra màu xanh tím ghê mắt kinh lòng dưới ánh mặt trời, khớp xương chỗ đó cũng bị xước hết, tơ máu nhàn nhạt chảy ra từ miệng vết thương.
Ánh mắt Hàn Lệ xẹt qua ngón tay bị Thẩm Không nắm chặt, mất tự nhiên quay đầu đi, vành tai giấu trong mái tóc đen hơi đỏ lên nóng rực.
Thẩm Không kéo kéo khóe môi nhưng trên mặt lại không có chút ý cười nào.
Anh buông tay ra, xoay người đi về phía đầu mào gà, bước chân trầm ổn và vững vàng, như là giẫm lên nhịp đập trái tim vậy.
Đầu mào gà vừa nãy là do một phút bốc đồng thôi, bây giờ nhìn thấy Thẩm Không tới gần càng thêm chột dạ trong lòng, chân cũng mềm nhũn luôn.
Vốn dĩ gã chỉ định đá bóng về phía Thẩm Không, không ngờ kết quả lại đập vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-vien-uon-nan-tam-quan/1355574/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.