Sau khi tôi ra viện, lấy lý do sức khoẻ chưa tốt, tôi nghỉ học mấy ngày ở nhàxem phim hoạt hình, chơi điện tử, sống những ngày vui vẻ như ở xứ sở thần tiên.Mấy hôm đó tôi đang chơi trò “Kim đường quần hiệp truyền” trên máy tính. Trênmàn hình là một nhóm đệ tử Thiếu Lâm đang vây quanh vị đại nhân Kiều Phong,người nào cũng cung tên sẵn sàng, chuẩn bị cho một trận chiến ác liệt.
Trong đầu tôi bỗng loé lên một ý nghĩ: Nếu võ thuật cho thêm yếu tố vũ đạohiện đại vào, vừa mềm mỏng vừa mạnh mẽ, chẳng phải là sẽ rất mới lạ sao?
Oa! Quá giỏi, Lâm Tiếu Ngư, mày thật là một thiên tài, sao lại có thể nghĩ ramột ý kiến tuyệt diệu như vậy chứ! Nếu kết hợp thêm vũ đạo vào Thái cực quyền,vậy thì câu lạc bộ võ thuật của trường Phác Thiện nhất định sẽ gây ngạc nhiêncho mọi người, kĩ thuật cao siêu, nổi tiếng khắp Châu Á, lan truyền ra cả thếgiới! He he, lúc ấy, tôi sẽ là một biên đạo trẻ nổi tiếng thông minh và xinhđẹp.
Ha ha, nghĩ đến một tương lai với những bó hoa tươi và những tiếng vỗ tay rầmrầm đến từ khắp nơi trên thế giới, tôi không chịu nổi lăn mấy vòng trên giường.Việc không thể chậm trễ được, sáng sớm mai phải đi trao đổi với Thượng Quan CảnhLăng ngay mới được!
Tôi hưng phấn cả đêm, vừa sáng ra đã bật dậy, nhanh nhanh chóng chóng chạyđến văn phòng của câu lạc bộ võ thuật. Nhưng thật kỳ lạ, trên đuờng đi có rấtnhiều người nhìn tôi. Ấy! Lẽ nào họ cũng nhìn ra vận mệnh của tôi sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-vuot-thoi-gian/174586/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.