Về đến căn nhà quen thuộc, Ngọc bước xuống đất. Sau đó thì cầm mấy bịch nước mía chạy thẳng vào nhà, trông nó chả khác gì một đứa con nít khi được mẹ mua cho đồ uống ngon vậy, mặc dù nó đã học tới lớp tám rồi.
Còn tôi thì lấy tay vặn cái chìa khóa trong xe để tắt máy, sau đó thì dắt xe lên đậu trên sân nhà. Rồi tôi bước xuống, khóa cổ của chiếc xe lại để chắc chắn là nó sẽ khó có bị đánh cắp.
Xong xuôi thì tôi bước vào nhà, nhìn lên những cái bàn mà nhà tôi sẽ dọn ra bán vào buổi chiều thì ngay lập tức thấy những bịch nước mía đang được đặt ở đó. Tôi tiến lại và cầm bịch nươc mía lên uống một hơi và nói:
- Sảng khoái quá! Nước mía ơi!
Thú thật là cái biểu cảm của tôi khi nãy chả khác gì quảng cáo của một hãng lon nước ngọt cả. Nhưng nó lại khá là hợp lý khi được sử dụng trong cái tình cảnh này.
Thế là, tôi tiến về cái căn phòng ngủ của mình rồi đấy cái bộ quần áo ra rồi tiến thẳng tới phòng tắm. Khi tiến tới nơi thì tôi đã nhìn thấy cái căn phòng này đã đóng cửa. Chỉ nghe thấy một tiếng nước chảy ào ạt chắc chắn là từ cái vòi sen mà ra.
Không cần đoán thì cũng thừa biết, người đang tắm bên trong đó chính là không ai khác ngoài con em Ngọc cả. Thế là, tôi phải chờ đợi một khoảng thời gian rồi. Bởi vì con Ngọc dù gì thì cũng là con gái, mà đã là con gái thì tắm thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-thanh-xuan-cap-ba-cua-toi/958055/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.