Tin đang giận Hàn Vũ vì bị cậu bỏ rơi. Hàn Vũ dạo gần đây hay đi ra ngoài, Tin có đòi đi theo anh cũng không cho đi. Những lúc anh ở nhà thì liền xuất hiện một cô gái quen mặt mà đối với Tin là bà cô.
Nó tức lắm, bà cô này lúc nào cũng lẩn quẩn quanh anh hai, nó tin đây chắc hẳn là lí do mà anh không thương mình.
Nó muốn đi xuống lầu, vừa mở cửa thì gặp anh cũng đang chuẩn bị về phòng.
_ Tin, không ngủ trưa mà đi đâu đấy?
Tin không thèm nhìn anh một cái, thái độ cũng chẳng quan tâm đến lời nói của anh. Hàn Vũ nhíu mày, xem ra là vẫn còn giận việc cậu để nó ở nhà gần đây rồi.
Tin muốn xuống dưới nhà nhưng lại thay đổi ý định. Nó tin rằng anh trai chắc chắn sẽ theo sau mình cho xem, cũng biết nếu cứ khó chịu với anh sẽ bị nói là hư nên đành vào phòng để trốn.
Nó leo lên bàn, lấy tập đồ nét chữ rồi cầm bút uốn nắn từng nét.
Hàn Vũ bất lực theo sau vào phòng, ngồi cạnh em trai để xem đứa nhóc này sẽ bơ mình đến lúc nào.
_ Anh có việc nên đi ra ngoài, thế mà Tin giận anh rồi không thèm nói chuyện với anh à?
_ Hai xạo!
Tin gõ mạnh bút xuống bàn, nó quay sang nhìn Hàn Vũ, nhăn mặt khó chịu:
_ Hai chỉ thương bà cô xấu xí đó thôi, hai hết thương Tin rồi!
_ Hai lúc nào cũng thương Tin, nói bậy gì đấy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-song-sinh/3326477/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.