Tuyết Kì đang đứng trước cổng trường và ngại ngùng chẳng bước vào. Tinh Khang khó hiểu khi chị gái lại tự đứng im như tượng, lâu lâu lại nhấp chân muốn bước vào nhưng rồi lại luýnh quýnh như đang sợ điều gì đó.
Không thể đợi chị gái chậm chạp, Tinh Khang liền nắm tay kéo cô vào trong.
_ Từ từ, chị tự đi được mà!
Ở xa xa thấy có ai đó trông quen mắt, Tinh Khang liền lên tiếng gọi lớn.
_ Hàn Vũ!
Tuyết Kì giật mình, mặt vừa ngại vừa tức giận.
_ Em... Em gọi làm gì vậy?
_ Em có việc quan trọng với cậu ta. Đi lẹ đi, chị lề mề quá!
Hàn Vũ nghe tiếng gọi với chất giọng không mấy xa lạ, nhìn sang thì quả nhiên là Tinh Khang đang đi tới.
_ Gọi cái gì?
_ Có làm bài chưa?
Cậu gật đầu vì lần trước đã được Tuyết Kì chỉ giúp và sẵn tiện cũng... tỏ tình luôn rồi.
Tinh Khang hối hả, mặt dày đưa tay ra trước mặt.
_ Đưa đây!
Hàn Vũ lộ lên vẻ mặt ghét bỏ. Gì? Bộ muốn cướp công sức của người ta hả?
_ Khỉ gió, tự mà làm đi thằng kia!
Cậu ta không giữ luôn liêm sĩ, một tay giật cặp Hàn Vũ rồi chạy đi.
Hàn Vũ nhào đến muốn kẹp cổ tên láu cá, nhưng lại bắt nhầm người. Chàng trai lúng túng, vội thả thiếu nữ và lùi lại.
_ Chào... Chào buổi sáng, Tuyết Kì.
_ Chào buổi sáng...
Cậu mỉm cười nhìn cô gái đang ôm cặp đối diện, bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-song-sinh/2737777/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.