23.
Sau khi trở về cung, ta vẫn nuốt trôi được.
Một người đung đưa xích đu rầu rĩ. Nghĩ đến mọi chuyện ngày hôm nay, ta không khỏi cảm thấy xấu hổ.
Vân cô nương là một người tốt như mà ta lại suy đoán nàng ấy là người không đàng hoàng, thậm chí còn thầm nghĩ sẽ mua chuộc nàng ấy bằng vinh hoa phú quý.
Mẫu hậu đã từng nói rằng Hoàng đế cũng phạm tội giống như thường dân, cả hoàng tử và công chúa cũng không được hưởng đặc quyền.
Ta đúng là một kẻ xấu xa. Nhưng ta thực sự thích Yến Kỳ. Ta không buông Yến Kỳ được.
"Sao thế nha đầu? Không phải A lang mà con đang đợi đã quay về rồi à?"
Không biết bà nội xuất hiện lúc này, nhìn bà có vẻ rất thích chiếc xích đu này. Không biết tại sao, nhưng ta thực sự muốn tâm sự với bà những gì đang nghĩ trong đầu.
“Hắn về rồi, nhưng hắn đã có hôn thê. Hoàng tổ mẫu, con phải làm gì đây?"
Hoàng tổ mẫu nghe vậy vội xua tay: “Vậy chúng ta không thể cướp lang quân của người khác được.”
Ta giật mình và chợt nhận ra Hoàng tổ mẫu nói đúng.
Sao ta có thể cướp lang quân của người khác được chứ?
Ta đâu thể hèn hạ như vậy?
Ta thực sự không nên.
24.
Ngày hôm sau, ta gặp Yến Kỳ với đôi mắt đỏ hoe vì khóc.
"Yến Kỳ, Vân cô nương là người tốt, hy vọng ngươi và Vân cô nương có thể hòa hợp, chúc các ngươi hạnh phúc mỹ mãn, bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-sau-rieng-/3322934/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.