Sáng hôm sau dù rất mệt nhưng chủ tịch Bạch vẫn cố tỏ ra bình thường để đi làm bình thường như mọi ngày, lúc chạm mặt nhau ở tầng hầm để xe thì vest trắng lại nổi điên nhảy bổ vào xô đẩy gào thét vest xám: 'SAO ÔNG VẪN SỐNG HẢ? TRẢ MẸ LẠI CHO TÔI. ÔNG LÀ CON QUỶ GIẾT NGƯỜI.'
Trong khi Hắc Lỗi vì quá bất ngờ chưa kịp phản ứng gì thì Thẩm Diệu đã không giữ nổi bình tĩnh mà đẩy thật mạnh Bạch Vũ ngã vào xe, cậu ép người vào xe hét lớn: 'Ai là kẻ giết người thì chưa biết đâu. Cậu là.....'
Thẩm Diệu chưa kịp nói hết lời đã bị khựng lại hoá lo lắng khi nghe tiếng gọi: 'Diệu Diệu, xin em'. Cậu thả vest trắng ra lao nhanh đến ôm người đang cố dựa vào xe để không ngã quỵ.
*****
Tại phòng lập trình, cả buổi sáng bận bịu tối hết mặt mũi cố làm cho xong lập trình draft game ATTACK với độ hoành tráng không thua kém gì ĐỘT KÍCH hay LÍNH BẮN TỈA. Cuối cùng cũng xong, Thẩm Diệu vươn tay, ẹo hông cười mỉm phi như bay qua phòng bé bự rủ ăn trưa.
Chui tọt vào phòng thấy Từ Hiên vừa báo cáo gì đó có vẻ nghiêm trọng đang chuẩn bị rời đi, mặt chủ tịch Bạch thì hơi u ám, tay xoa xoa trán trầm tư.
'Có chuyện gì vậy? Ngài không sao chứ?'
'Không sao, ta không sao, chỉ là vài việc đau đầu thôi.' 'Em làm việc nhiều chắc đói bụng rồi, ăn trưa đi.'
Thẩm Diệu biết người bên cạnh đang rất buồn, rất khó chịu nên cậu chỉ lặng lẽ ăn, lặng lẽ quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-nha-bach-gia/1323508/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.