Bạch Vũ gào thét khóc lóc một lúc trong vòng tay rắn rỏi của Hắc Lỗi thì trèo luôn lên người, tay ôm cổ, chân đu hông, mặt ụp vào vai tức tưởi. Hắc Lỗi vất vả tay xoa đầu tay lấy điện thoại gọi cho phòng kĩ thuật và lập trình xử lý tiếp lỗi sọc màn hình của game bắn tỉa như hắn và Bạch Vũ đã tìm ra, rồi gọi luôn cho Từ Hiên báo Bạch Vũ không khoẻ để Từ Hiên sắp xếp công việc.
'Em bình tình, nghỉ ngơi một lúc sẽ thấy dễ chịu hơn. Nếu em muốn chia sẻ thì nói cho anh biết có chuyện gì nhé.'- Hắc Lỗi khoá luôn cửa phòng ôm Bạch Vũ lại sofa để Bạch Vũ nghỉ ngơi và bình tĩnh hơn.
'Mỹ Á nói hết việc ba giết mẹ, khi mẹ chết thì đáng sợ như nào. Mẹ rất yêu ông ấy, sao ông ấy lại ác độc như vậy?'- Bạch Vũ nằm gọn trong lòng Hắc Lỗi tức tưởi kể lể.
Hắc Lỗi xoa tóc, xoa lưng người đang tức tưởi trong lòng mình, giọng nhỏ nhẹ: 'Tiểu Bạch, em tin lời cô ta mà ko tin ba của mình sao? Em là con của ba, em hiểu ba là người như thế nào mà, phải không? Anh tin chủ tịch Bạch không phải là người xấu như cô ta nói.' 'Bây giờ em bình tĩnh, nhắm mắt lại ngủ một chút rồi khi bình tĩnh lại sẽ hỏi chuyện ba cho rõ nhé.'
Vòng tay ấm, những cái vuốt ve nhẹ nhàng làm Bạch Vũ nhanh chóng ngủ vùi đến tận chiều muộn. Hắc Lỗi cứ ngỡ Bạch Vũ đã thật sự bình tĩnh và nghĩ thông suốt nên nắm tay kéo cậu ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-nha-bach-gia/1323507/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.