Bạch Vũ nhẹ nhàng lau khô người, sấy khô tóc, mặc lại quần áo cho người cứ đặt đâu là dựa cả người vào người mình. Hắc Lỗi mắt he hé nhìn quần áo lúc trước của mình được Bạch Vũ mang về phòng cẩn thận xếp vào một ngăn tủ, bộ quần áo mới được Bạch Vũ mặc cho hắn rất thơm, rất thẳng thớm- chứng tỏ cậu đã cẩn thận giặt, ủi trước đó. Hắn khẽ cong khoé môi dụi dụi mặt mình vào vòm ngực ấm định cố ngủ vì thấy mệt.
'Ăn một chút rồi ngủ. Cả ngày không ăn gì rồi còn gì.'- Bạch Vũ nâng cái người đang vùi trong lòng mình dậy ngồi dựa tường.
Hắc Lỗi mắt nhắm nghiền, đầu lắc lắc bảo 'Cho anh ngủ đi, anh thấy mệt lắm.'
Loay hoay một hồi lâu Bạch Vũ cũng vừa bóp miệng vừa đút hết phần ăn nhỏ vào cái bao tử trống rỗng. Có điện thoại từ Từ Hiên, Bạch Vũ đi lại góc phòng nghe máy. Nghe điện thoại xong nhìn lại giường thì người mới còn ngồi dựa tường đó đã biến đâu mất, cậu chạy vào nhà tắm kiểm tra thử.
(OẸ.....OẸ....OẸ....)- Hắc Lỗi nôn xối xả nhưng cố gắng không tạo ra tiếng động lớn.
Một bàn tay ấm mềm vỗ nhẹ lưng, một bàn tay ôm lấy eo hắn giữ hắn đứng vững, hắn nôn sạch sẽ bao tử rồi dựa luôn vào người đang ôm hắn từ phía sau.
'Tiểu Bạch, chúng ta nói chuyện một chút đi, được không?'- Hắc Lỗi tỉnh táo hơn một chút liền tóm lấy người đang cho hắn ngồi dựa trên giường đề nghị.
Bạch Vũ lạnh lùng như băng: 'Nói gì? Có gì để nói? Nói về việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-nha-bach-gia/1323493/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.