Chủ tịch Bạch một giây lúng túng chưa biết trả lời con trai như thế nào thì Hắc Lỗi tế nhị giải vây: 'Tiểu Bạch, chúng ta về để người bệnh nghỉ ngơi. Hai bệnh nhân phải thân lắm thì anh Bạch mới ngủ ké mà không bị đuổi về phòng mình chứ. Cậu không cần lo nữa, tôi đưa cậu về rồi mai lại vào sớm.'
Nhìn con trai ngoan ngoãn đi theo Hắc Lỗi mà không thắc mắc nữa thì chủ tịch Bạch thở phào ra hiệu cảm ơn với Hắc Lỗi.
'Ngài ăn một chút, uống một chút sữa ấm, uống thuốc rồi ngủ sớm.'
'Cậu đã đi đâu vậy, ta cứ nghĩ cậu bỏ đi nữa rồi chứ?'
'Đã nói không có đi mà.'- đút một muỗng cháo loãng vào miệng đối phương khẳng định lại lần nữa.
Thẩm Diệu kiên nhẫn cho bệnh nhân ăn uống hết mọi thứ, cậu tỉ mỉ lau miệng, kéo mền ấm giục bệnh nhân ngủ sớm: 'Ngài nhắm mắt lại ngủ đi, tối nay có thấy đau hay khó chịu thì gọi tôi, tôi sẽ cho ngài uống thêm thuốc giảm đau.'
'Ta ngủ trên giường còn cậu ngủ ở đâu?'- chủ tịch Bạch ngóc đầu dậy thắc mắc.
'Tôi ngủ ở ngay sofa đây thôi, cày game sáng đêm quen rồi, tôi không ngủ nhiều đâu, đừng lo, ngủ đi.'
'Không được, cậu mới vừa bị xuất huyết bao tử đó, phải ngủ nghỉ đàng hoàng mới được. Cậu ngủ trên giường đi, để ta ngủ ở sofa.'- chủ tịch Bạch lại ngóc đầu dậy lo lắng.
Ấn đầu con bệnh nằm xuống cằn nhằn: 'Đã bảo ngủ đi mà, bị đau khắp nơi mà còn đòi ngủ sofa?'
'Nếu cậu không chịu thì để ta về phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-nha-bach-gia/1323481/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.