Một ngày thứ hai nào đó, ta theo thường lệ ngồi xe bus đi làm, vô tới công ty lại hướng về thang máy nhân viên, sau đó ta từ xa nhìn thấy trước thang máy có một thân ảnh cao lớn đang đứng.
Ta ngơ ngác không dám đi qua.
Chẳng lẽ thang máy chuyên dụng lại hư rồi?
Ta nuốt nước miếng một cái, chậm rãi lê đi qua, đứng bên cạnh tổng giám đốc.
Ngoài mặt ta biểu hiện ra vẻ trấn tĩnh, trong lòng lại đang gõ trống khua chiêng long trời lở đất. Ta len lén liếc nhìn một cái gương mặt trông nghiêng với những đường nét thâm thúy của tổng giám, mặt hơi đỏ lên.
“Thân thể ngươi tốt rồi chưa?”
Ta kinh ngạc quay đầu sang, tổng giám đốc không nhìn lại mà nhìn số tầng.
“Báo cáo tổng giám đốc ta tốt lắm rồi nhờ phúc tổng giám đốc hiện tại ta toàn thân thoải mái.”
“Thật sự? Vậy là tốt rồi.”
Ta đứng sát bên hắn, cảm động đến muốn rớt nước mắt.
Nguyên lai ta vẫn còn được nhớ tới.
“Vậy, tổng giám đốc, thang máy chuyên dụng lại hỏng rồi sao?” Ta liền vội vàng hỏi.
Tổng giám đốc lắc đầu, không trả lời, chỉ bảo: “Thang máy tới rồi.”
Đúng là tổng giám cấp bậc, khí thế quả nhiên là cường đại.
Các vị đồng liêu trong thang máy cũng đều mang vẻ mặt hưng khí bừng bừng, hoàn toàn không còn vẻ mặt dậy sớm hết muốn sống như trước.
Tất cả mọi người mỉm cười chào hỏi tổng giám đốc, tổng giám đốc gật đầu xem như đáp lại.
Thang máy hơi chật, ta đứng cách hắn rất gần, độ ấm trên người hắn truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-nguoi-qua-duong-giap/121449/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.