Anh ta đến Việt Nam cho dù là mục đích gì thì cũng ko phải là điều tốt đẹp Sau khi từ Thái Lan trở về cuộc sống của bọn họ vẫn diễn ra bình thường chỉ cho đến một ngày Hôm đó Trần Đạt đang làm việc như mọi ngày trong phòng làm việc riêng của mình thì có một cuộc điện thoại từ một số máy lạ gọi đến anh nhấc máy thì hơi hốt hoảng khi đầu giây bên kia lên tiếng - Xin chào! Cậu Trần Đạt - Là anh! Anh vẫn chưa chết? - Làm sao tôi có thể chết đc tôi còn rất nhiều thứ chưa làm đc. Ko nói nhiều với anh nữa hôm lúc 2h chiều gặp anh ở khu đất hoang trên đường S nếu như anh ko đến tôi cũng ko ngại mà ra tay từ chỗ của Thẩm Minh đâu ( Trung Thành nói) Nói rồi anh ta cúp máy để lại cho Trần Đạt một vẻ mặt thất thần rồi anh nhìn đồng hồ đã là 1h15' đi đến đó cũng phải 45' nên anh ko suy nghĩ đc nhiều và đi luôn Khi anh vừa ra khỏi công ty thì Đỗ Minh cũng đi lên phòng của anh thì ko thấy anh đâu cả trong lòng cô tự nhiên có cái cảm giác bất an giống như 6 năm về trước cái ngày đi công tác cuối cùng của bố mẹ cô Cô liền đi xuống gặp Đỗ Phương cô nói với Đỗ Phương rằng - Chị! Trần Đạt hẹn em 1h20' lên bàn công việc mà giờ lại ko thấy đâu cả - Em bình tĩnh đi lỡ như cậu ta đc Trần Hùng cử đi công việc đột xuất thì sao để chị lên hỏi Trần Hùng cho em ( Đỗ Phương cố gắng trấn an em của mình) Rồi hai người đi lên phòng của Trần Hùng hai chị em cô bước vào Đỗ Phương hỏi Trần Hùng - Lúc nãy anh có cử Trần Đạt đi công việc gì vào lúc 1h15' ko - Ko? Lúc đó tôi đang làm việc với trưởng phòng Makerting mà ( Trần Hùng trả lời) - Sao cơ? Anh ko cử anh ấy đi đâu cả ( Đỗ Minh vội vàng hỏi) - Ừ với lại hôm nay lịch trình của Trần Đạt đâu có phải đi gặp khách hàng hay gì đâu hôm nay cậu ta chủ yếu làm việc ở công ty mà ( Trần Hùng trả lời) Đỗ Minh lúc này ngồi thụp xuống cái ghế bên cạnh Trần Hùng vẫn ko hiểu chuyện gì xay ra nên hỏi Đỗ Phương - Có chuyện gì vậy - Hôm này Trần Đạt hẹn Đỗ Minh 1h20' lên bàn công việc với cậu ta mà con bé lên ko thấy nên nó lo ( Đỗ Phương trả lời) Rồi Đỗ Minh chạy ra nói với Trần Hùng - Điện thoại của Trần Đạt hình như là có định vị mà đúng ko vậy anh xem giúp em đi chứ em có một dự cảm ko lành Anh đồng ý xem xem là Trần Đạt đang ở đâu thì thấy cậu ta đang ở trên đường S lúc này mọi người mới tái xanh mặt mày vì công ty ko có một cái dự án nào trên đường S cả màTrần Đạt còn đang đi đến khu đất trống trên đường S anh ta đến đó làm gì anh lập tức gọi cho Trạch Tiêu và kêu anh ta cho người đến khu đất trống trên đường S càng nhanh càng tốt Còn anh và 2 chị em nhà Đỗ Phương cùng nhau đi đến khu đất trống trên đường S Lúc này Trần Đạt đã đến khu đất trống đó Trung Thành đang ngồi trên chiếc xe gần đó hắn ta tăng ga định tông vào xe của Trần Đạt nhưng may mà anh phát hiện ra liền cho xe chạy đi Hai chiếc xe rượt đuổi nhau đến tần một vách núi ở gần khu đất trống đó lần này là anh ko còn đường thoát rồi. Sau lưng thì là vách núi sâu thăm thẳm còn trước mặt thì là Trung Thành. Trần Đạt hỏi cậu ta - Tại sao anh lại phải làm như vậy? Tôi có nợ nần gì anh sao
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]