"Anh vất vả rồi."
Đây là lời mà Choi In Seop luôn nói lúc Lee Woo Yeon xuống xe sau khi kết thúc lịch trình một ngày. Chào hỏi Lee Woo Yeon xong, hắn sẽ biến mất khỏi tầm nhìn của cậu lúc đó cậu sẽ luôn trở về nhà một mình nhưng hôm nay thì khác.
"Làm gì vậy. Không xuống xe à."
Choi In Seop chậm rãi xuống xe. Bước chân đi theo Lee Woo Yeon của cậu vô cùng nặng nề. Bỗng dưng Choi In Seop nhớ tới một câu chuyện cậu nghe được ở đâu đó, rằng việc bất tiện nhất của hai vợ chồng đã sống chung với nhau đó chính là nếu có cãi nhau thì họ vẫn phải về chung một nhà. Cậu và Lee Woo Yeon không phải vợ chồng, cũng chẳng phải sẽ sống chung với nhau mãi, nhưng sau khi tan làm rồi mà vẫn phải về chung một nơi với Lee Woo Yeon khiến cậu không thoải mái.
Hơn nữa, ban ngày Choi In Seop còn làm loại việc như thế với hắn ở bãi đậu xe nên hiện tại cậu còn không thể nào nhìn thẳng mặt Lee Woo Yeon. Ngay cả trong thang máy, Choi In Seop vẫn đứng dính chặt trong góc rồi chờ đợi việc nhanh chóng có thể thoát ra khỏi không gian nhỏ bị đóng kín này. Tuy nhiên khi bước vào nhà thì cậu lại nhận ra rằng có một không gian đóng kín khác lớn hơn đang đợi cậu.
"Sao vậy? Hôm nay tất cũng bẩn à? Tôi bế cậu vào nhà tắm nhé?"
"Không ạ, nó sạch lắm... à không, cũng không sạch cho lắm."
Choi In Seop cúi đầu xuống nhìn đôi tất của mình rồi lẩm bẩm nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-khong-luong-truoc/474775/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.